Đêm đó, Hàn Vân Tịch không chút do dự đi theo Cố Thất Thiếu, Cố Thất Thiếu âm thầm dẫn nàng đi vào một con đường rất lệch.
Hàn Vân Tịch không thuộc đường, nàng đi được một nửa mới phát hiện vấn đề.
“Đây là đường đến Dược thành?” Dù nàng hơi nghi ngờ, nhưng nàng cũng không sợ Cố Thất Thiếu bắt cóc mình, nếu tên này thật sự muốn bắt nàng cũng không cần chờ đến lúc này, hao phí nhiều suy nghĩ đến vậy.
“Con đường này là đường bí mật dùng để vận chuyển thuốc của Dược thành cung cấp cho Y Học viện, là một con đường tắt, sẽ không có cướp.” Cố Thất Thiếu giải thích rất chi tiết.
Dựa vào tính chất của con đường này thì người biết đến nó chắc chắn chỉ có một ít người trong Dược thành và Y thành.
Long Phi Dạ đã từng nghe đến con đường này, có điều, lúc này hắn đã phát điên nên chẳng thể nào nhớ ra được.
Hắn không tìm được Hàn Vân Tịch trong Y Học viện, còn tưởng là nàng đã trở về khách điếm, thế nhưng, hắn vừa về đến khách điếm, nhìn thấy thị vệ đã té xỉu trên đất, lại nhìn thấy Mê Điệp Mộng ở trên bàn, hắn suýt chút nữa thì đã mất khống chế.
Hắn phái tất cả nhân thủ mà hắn có thể điều động ở gần đây, trông coi bốn cái cửa lớn của Y thành, đồng thời lại chia binh hai đường, một phía thì lục soát trong Y thành, một phía lại chạy ra khỏi Y thành, đuổi theo nàng từ bốn cửa lớn.
Long Phi Dạ đã vào Y Học viện hỏi hết mọi người một lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256512/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.