Màn đêm luôn khiến người ta xúc động.
Dưới sự tĩnh mịch là từng cơn phong ba cuộn trào. Hàn Vân Tịch có thể nghe thấy tiếng tim mình đập loạn nhịp, nàng đang đợi một đáp án.
Vì sao?
Từng lời nói từng hành động của hắn từ trước đến nay chỉ cho mình đưa ra lý do chứ không cần nói cho người khác nghe.
Long Phi Dạ nhìn nữ nhân trước mắt, đôi mắt hắn đen láy tựa biển sâu, nhưng mặt hắn vẫn vô cảm như cũ, một cảm xúc phức tạp thoáng lướt qua trong đáy mắt hắn, nhanh đến nỗi không ai phát hiện được.
“Không vì sao cả, đây là mệnh lệnh.” Cuối cùng hắn cũng lên tiếng.
“Ta từ chối mệnh lệnh.” Hàn Vân Tịch không chút do dự nói.
“Nàng không có quyền từ chối, ra ngoài.” Hắn lạnh lùng nói.
Hàn Vân Tịch nổi giận: “Long Phi Dạ, ta sống ở đây rất...”
Nhưng còn chưa nói hết câu, nàng đột nhiên dừng lại, lông mày thanh tú thoáng chốc nhíu chặt lại, sao lại như vậy, không biết từ đâu từng cơn choáng váng xâm chiếm đầu óc khiến nàng không đứng vững.
“Nàng làm sao vậy?” Long Phi Dạ nhanh chóng phát hiện sự bất thường của nàng.
Hàn Vân Tịch đỡ đầu, quật cường nhìn Long Phi Dạ, nàng là người bướng bỉnh, không hỏi thì thôi, nếu muốn hỏi sẽ hỏi cho ra nhẽ, nàng cũng mặc kệ bản thân làm sao, đêm nay toàn hỏi những chuyện này rồi, chính là muốn hắn đưa ra một lý do, nàng thở hổn hển: “Dựa vào cái gì? Chàng trả lời ta!”
Thế nhưng, vừa dứt lời, trước mắt nàng trở nên tối sầm rồi nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256439/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.