"Vèo vèo vèo!"
Từng mũi tên từ bốn phương tám hướng bay tới như bão tố phong ba, Long Phi Dạ ôm Hàn Vân Tịch vào trong ngực thật chặt, cơ thể linh hoạt né tránh mũi tên.
Trong lúc nhất thời muốn chạy trốn cũng không dễ, nhưng chỉ muốn dựa vào các mũi tên tấn công đả thương Long Phi Dạ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nếu là lúc trước, Hàn Vân Tịch nhất định sẽ sợ hãi, thế nhưng sau khi thấy sự mạnh mẽ của tên này, Hàn Vân Tịch đã yên tâm từ lâu, nàng cẩn thận lộ đầu ra khỏi ngực Long Phi Dạ, gian xảo nhìn độc ao phía dưới, rất nhanh liền tập trung tinh thần tiến vào trạng thái.
Trong lúc tinh thần tập trung cao độ, nàng có thể lấy độc từ bên trong hệ thống giải độc, giống như vậy, nàng cũng có thể giấu độc vào bên trong hệ thống giải độc, chỉ là khi giấu hao tốn hơn lấy rất nhiều sức lực.
Hàn Vân Tịch vừa tiến vào trạng thái, liền dần dần quên mất quanh mình có nguy hiểm, mặc cho Long Phi Dạ né tránh, chống cự với mũi tên, cơ thể nàng chỉ chú ý đến ao độc.
Đến cuối cùng, ngay cả quanh mình xảy ra cái gì, có tiếng gì vang lên nàng cũng không nghe được, toàn thế giới trong mắt nàng chỉ còn lại cái ao độc phía dưới kia...
Mưa mũi tên dần dần trở nên thưa thớt, Long Phi Dạ đang thừa cơ hội hội muốn đi, nhưng ngay lúc này, phía dưới truyền đến một tiếng kêu sợ hãi: "Không thấy ao độc đâu rồi! Không thấy rồi!"
Long Phi Dạ nghiêng người tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256407/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.