Hoàng hậu, sao vậy?
Hàn Vân Tịch tạm dừng thẩm vấn, rồi nhìn về phía Hoàng hậu mà Hoàng hậu lại nhanh chóng tránh tầm mắt của nàng.
Long Thiên Mặc dìu Hoàng hậu ngồi xuống một bên, vô cùng lo lắng hỏi: "Mẫu hậu, người không sao chứ? Có phải do mệt quá hay không?"
"Người đâu, truyền thái y!" Thái hậu cũng mở miệng.
Nhưng Hoàng hậu lại ngăn cản, giọng điệu có chút quyết đoán nói: "Ta không sao, không cần đâu..."
Hàn Vân Tịch càng thêm nghi ngờ, một lần nữa chất vấn Sương Hồng: "Sương Hồng ngươi cố gắng suy nghĩ kĩ một chút, bất kỳ đồ vật gì đều không được bỏ qua."
Sương Hồng đâu có biết vì sao Hàn Vân Tịch lại muốn hỏi vấn đề này. Thực ra cơ bản là không cần nghĩ nhiều, ngày đó lúc Trường Bình công chúa phái nàng ra ngoài lấy đồ, cũng đồng thời bảo nàng mang một vật đi, cùng một loại đồ vật hơn nữa còn là dạng đồ vật rất đặc biệt, nàng nhớ vô cùng rõ.
Hoàng hậu ngồi ở một bên, nhìn chằm chằm Sương Hồng, cũng không biết có phải do ánh mắt quá mức nóng bỏng hay không mà Sương Hồng lại cảm nhận được ánh mắt của Hoàng hậu.
Nàng sợ hãi nhìn sang một chút, liền đột nhiên bị hù dọa, lập tức thu tầm mắt lại.
Lúc này Sương Hồng mới bắt đầu bất an, vì sao Hoàng hậu lại nhìn nàng như vậy, chẳng nhẽ vật kia...
Nàng ta đang chần chờ thì Hàn Vân Tịch lại lạnh giọng hỏi: "Sương Hồng, sự việc trọng đại nên ngươi hãy suy nghĩ kĩ một chút! Nếu như ngươi nói dối một khi tra ra..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256393/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.