Bởi vì câu chất vấn kia của Long Phi Dạ khiến Hoàng hậu nửa ngày cũng không nói nên lời, căn phòng trở nên yên tĩnh.
Long Phi Dạ ôm Hàn Vân Tịch từ trên chảo dầu rơi xuống. Cũng không biết là do cuộn mình quá lâu, hay là đến nay vẫn còn sợ, vừa rơi xuống đất hai chân Hàn Vân Tịch liền nhũn ra, căn bản đứng không vững, trực tiếp ngã lên người Long Phi Dạ.
Đương nhiên nàng muốn đứng lên ngay, nàng biết tên này có bệnh thích sạch sẽ rất nặng, đặc biệt cực kỳ chán ghét loại hành động này.
Nhưng mà Long Phi Dạ lại ôm lấy eo của nàng, thấp giọng nói: "Đừng cử động."
Lần này, Hàn Vân Tịch lập tức cứng đờ.
Mặc dù, âm thanh của hắn vẫn rất lạnh, thế nhưng Hàn Vân Tịch lại rất thích hai chữ này.
Nàng ngoan ngoãn không nhúc nhích, ỷ lại dựa vào ngực hắn. Thời gian dần trôi qua nàng cảm giác được hắn chuyên tâm truyền chân khí bao phủ lấy mình, trong nhất thời tất cả sợ hãi đều biến mất, bất tri bất giác nàng liền buông lỏng, tất cả trọng lượng của mình đều giao cho hắn ôm.
Mà Long Phi Dạ cúi đầu, ánh mắt lạnh lùng, cẩn thận nhấc làn váy dính vạc dầu của nàng lên rồi xé rách làn váy dính dầu nóng kia xuống. Lúc này, Hàn Vân Tịch mới chú ý tới làn váy của mình ướt một mảng lớn, nếu không cẩn thận dính vào chân, nhiệt độ kia của dầu nhất định sẽ làm da bị thương.
Sau khi Long Phi Dạ xé vài mép vải xuống, lại kiểm tra tỉ mỉ từng chỗ trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256391/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.