*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Dịch: Emily Ton.
Sau khi ra ngoài một ngày, Hàn Vân Tịch vừa về phủ đã bị Nghi thái phi triệu tập. Lần trước, sau khi giải độc, nàng đã châm cứu cho Nghi thái phi hai lần, đây là một lần cuối cùng.
Nghi thái phi thật sự là người yêu tính mạng mình, chuyện này không thể qua loa được.
Mộ Dung Uyển Như bị phạt phải đóng cửa ăn năn, vì thế, mỗi lần Hàn Vân Tịch tới đều đặc biệt thanh tịnh, nói vài lời với Nghi thái phi, cũng không cần có điều cố kỵ.
Nghi thái phi lười biếng nằm ở trên ghế Quý phi, Hàn Vân Tịch an vị ở bên cạnh nàng. Mặc dù tâm sự nặng nề, nhưng, một khi cầm lấy ngân châm, nàng vẫn rất nhanh tiến vào trạng thái, bắt đầu hết sức chuyên chú.
Có một số đại phu, thời điểm xem bệnh sẽ thường thích nói chuyện phiếm, nhưng nàng lại không thích, cho dù là chứng bệnh nan y, hay là tình huống nhỏ dễ như trở bàn tay, nàng đều rất nghiêm túc.
Chỉ riêng thái độ này của nàng, chính là một liều thuốc hay, có thể khiến người bệnh an tĩnh lại, cũng an tâm hơn.
Nửa canh giờ sau (1h),Hàn Vân Tịch thu hồi hết ngân châm, lúc này mới mở miệng, "Mẫu phi, tàn lưu độc tố trong cơ thể ngài đều đã bài sạch sẽ, sẽ không có di chứng gì, ngài cứ yên tâm."
Nghi thái phi gật gật đầu, tuy rằng không bị quấy rầy, tư thái lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256371/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.