Edit & Dịch: Emily Ton.
"Lão gia, ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ" Từ phu nhân thật sự rất khẩn trương, không nhịn được ngắt lời lần nữa.
Trong khi đó Hàn Vân Tịch lựa chọn nhắm mắt, nàng ghét nhất là người không có uy tín, ghét nhất là người phản bội, ngay cả khi nghe thấy giọng nói ngắt lời của Từ phu nhân, nàng cũng không mở mắt ra.
Ai ngờ, lần này Hàn Tòng An không hề chần chờ, trả lời rất quyết đoán, "Thảo dân là cam tâm tình nguyện"
Lời này vừa ra, toàn trường nháy mắt yên tĩnh lại, mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm, giống như bị trúng ma chú, nháy mắt biến thành pho tượng, không thể nào nhúc nhích. Đặc biệt là Từ phu nhân, giống như pho tượng băng hàn ngàn năm, tựa hồ không có hô hấp.
Chỉ có một mình Thất di nương, trên khuôn mặt nhỏ khiếp đảm lộ ra một nụ cười vui sướng, mờ nhạt.
"Không, lão gia, ngài không thể như vậy, ngài không thể"
Từ phu nhân cứng đờ nghiêm trọng nhất là người đầu tiên bình thường trở lại, lao lại đây, không cẩn thận một cái lập tức ngã xuống, bắt đầu kêu trời khóc đất, "Lão gia, sao ngài có thể nói dối? Sao ngài sao có thể bất công như vậy, nhẫn tâm như vậy"
"Thiên Tâm phu nhân đã chết nhiều năm như vậy, Hàn Vân Tịch cũng đã gả ra ngoài. Tại sao ngài lại làm như vậy? Vì sao?"
"Lão gia, ta ép dạ cầu toàn gả thấp với ngươi. Ta không oán trách không hối hận khi trở thành trắc thất nhiều năm qua, sao ngươi lại có thể đối xử với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256355/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.