Bầu trời xanh lam, xuân sơn thanh khiết, đào lâm hừng hực, dương liễu nhẹ nhàng tung bay. Truyện "Vân Thường Tiểu Nha Hoàn "
Cảnh đẹp ngày xuân như vậy thật động lòng người, Y Vân giờ phút này tâm tình như con chim non thoát khỏi lồng son, phấn khởi nhảy nhót.
Đôi mắt nàng nhẹ nhàng nhìn qua một lượt nét mặt của từng người, trong đó có sự chờ mong, ngưỡng mộ và cả ganh ghét.
Riêng Long Mạc thì nhàn nhã ngồi một bên, ánh mắt thâm trầm nhìn nàng.
Y Vân hạ mi, mười ngón tay thon nhỏ, khẽ động dây đàn, tiếng đàn thong thả theo đầu ngón tay nàng phát ra. Đây là một khúc Hoán Khê Sa, thanh thoát mà mượt mà, tràn ngập âm thanh ngày xuân vui mừng.
Khúc đàn Diệp Chỉ Lan cũng thật du dương, nhưng mọi người vẫn là vì tiếng đàn của Y Vân mà kinh hãi, rừng đào như rơi vào một mảnh lặng im, chỉ có cánh hoa rơi theo gió, nhẹ nhàng khuấy động khung cảnh.
Tâm Y Vân đã hoàn toàn đắm chìm trong khúc nhạc, nhưng ngay khi mọi người vẫn còn đang thưởng thức, chợt có một tiếng tiêu hoà vào. Tiếng tiêu cô tịch như dòng nước uốn khúc, như tảng băng làm tắc nghẽn con nước, gián đoạn, thoắt ẩn thoắt hiện.
Tiêu âm nức nở quấy nhiễu tâm ý Y Vân, nàng ngẩng đầu hướng tiếng tiêu kia nhìn lại.
Bên dưới hàng liễu, một nam tử mặc hắc y cưỡi trên lưng hắc mã, ống tiêu nơi tay, từ tốn thổi. Đôi mắt hắn lạnh lùng xuyên qua biển người bắt lấy thân ảnh Y Vân, ánh mắt sắc bén mà thâm thuý. Tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thuong-tieu-nha-hoan/185687/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.