Nguyệt Thanh Huy vừa hô vừa chạy tới, tiểu tử này, vẫn lỗ mãng như vậy.
Vừa chạy tới, liền ôm lấy cổ Y Vân, lần này Y Vân không có đẩy hắn ra, ngược lại nhờ vậy nàng dễ dàng lẩn tránh, có thể ngăn cản tầm mắt tên ác ma đó.
Y Vân giờ khắc này việc muốn làm nhất là nhanh chân tìm chỗ trốn, nàng tuy không quay đầu lại nhìn nhưng vẫn cảm giác được hắn vẫn còn đứng đấy, bởi vì lưng nàng vẫn còn lưu lại cảm giác lạnh cả người.
Nguyệt Thanh Huy thì cứ làm loạn la hét: “Y Vân tỷ tỷ ngươi không thể đi, lưu lại đi!”
Ông trời ơi, vị tiểu thiếu gia này công phu làm nũng cũng thật cao thâm nha, hắn thật sự không muốn buông tha cho Y Vân mà.
Thật là một tiểu hài tử ương bướng, Y Vân thầm nghĩ.
Một chiếc xe ngựa chậm rãi đi tới, người đánh xe chính là thị vệ của Long Mạc Đinh Lang. Vậy xe ngựa này ắc hẳn là xe của Long Mạc, đang từ trong Nguyệt phủ đi ra.
Y Vân quay đầu nhìn thấy Long Mạc từ rèm xe nhìn ra ngoài, hắn mày kiếm sắc bén, thần sắc thản nhiên, ánh nắng chiều tà chiếu sáng khuôn mặt hắn, nam tử này nhìn qua giống như một khối ngọc trong trẻo, lạnh lùng, tản ra khí ngọc sáng loáng. Truyện "Vân Thường Tiểu Nha Hoàn "
Ánh mắt của hắn không nhìn về phía nàng, nhưng Y Vân sớm biết hắn đã nhìn thấy nàng, nếu không khoé miệng hắn sao lại lộ ra nét cười mỉa mai như vậy.
Thật tình vì sao mỗi lần đối diện với Long Mạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thuong-tieu-nha-hoan/1491018/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.