Thời điểm hơn sau mươi tuổi, công về hưu ở trường học, thụ cũng đem công ty giao lại cho tiểu bối quản lý.
Hai người bầu bạn với nhau đi du lịch khắp nơi, có khi ở một chỗ nào đó mà ở cả vài tháng, cùng nhau trải qua thật nhiều kiểu dáng sinh hoạt.
Lại chờ đến khi hơn bảy mươi tuổi, hai người ở nông thôn xây một biệt thự nhỏ, trong biệt thự nhỏ trồng rất nhiều hoa, còn sửa thêm một ao cá be bé.
Công vẫn như khi còn trẻ, tâm tính tiểu hài tử, có người cưng chiều mà, luôn có thể cậy sủng mà kiêu.
Công làm việc không có bao kiên nhẫn, dưỡng hoa dưỡng vài ngày liền quẳng cho thụ, nuôi cá nuôi chưa đôi bữa đã tiêu sạch hứng thú.
Thụ vẫn luôn trông chừng công, rất sẵn lòng mà thay người ta chăm bón những cái hoa con cá đó, sợ tự dưng lúc nào đó công lại nổi hứng.
Hiện tại, công đang thích thú với khiêu vũ, nhưng chuyện đáng nói là, công từ nhỏ đã tay chân lóng ngóng vụng về, học một hồi lâu cũng không biết nhảy, lúc này đang phụng phịu dỗi trên sô pha.
Tận khi ăn cơm còn chưa có nguôi giận.
Thụ nấu thật nhiều món ăn ngon, nhìn công phồng mặt tròn thành cá nóc, thò lại gần hôn người ta một ngụm, đem người ôm vào trong ngực, xe nhẹ đường quen mà dỗ dỗ, “Bảo bảo, ăn cơm nha! Chúng ta cơm nước xong lại nhảy được không? Ta với ngươi chúng ta cùng nhảy.”
Công vẫn tức giận, liền tính già rồi, công cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-yeu-nguoi/2569440/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.