“Tiểu Chúc Chúc, tới!”Chân Tiểu Tiểu duỗi tay với tên ngốc ở bên cạnh, lập tức kéo hắn lên giáp đen của Tiểu Thấu Minh.
Quần áo thân trên của nam tử đã bị thiêu hủy, lộ ra tảng lớn vết thương do lửa gây ra, mà những miệng vết thương đó đang bốc khói nhàn nhạt, nhanh chóng khép lại.
Nhìn từ xa xa, bóng dáng nữ tử thướt tha như nụ hoa sen vừa nhú lên giữa dòng nước, trêu chọc lòng người, bóng dáng nam tử đĩnh bạt như tùng xanh dưới trời tuyết, vĩ ngạn đáng tin như núi cao.
“A a a a! Chân trưởng lão! Cố lên a!” Phòng Thiên Lăng bị một màn này kích động, nhịn không được lớn tiếng thét chói tai.
Thôi xong, chứng hoa si của đội trưởng càng thêm nghiêm trọng.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng chỉ có cô nương bím tóc màu cam lấy hết can đảm tiến lên, khẽ nói nhỏ bên tai Phòng Thiên Lăng.
“Thiên Lăng tỷ, nữ tử kia mới là Chân trưởng lão của Phi Long Quan, nam … hình như tên Chu Châu.”
Cái gì? Nguyên lai họ Chu?
Ngay lúc Phòng Thiên Lăng âm thầm khắc từng nét bút chữ Chu vào trong lòng, đại yêu giáp đen Khai quang kỳ đã rít gào ngự không bay lên, đánh tới con khỉ chết tiệt đang điên cuồng vẩy rượu ở phía xa!
Đập chết nó nha!
Thấy có tu sĩ vọt về phía mình, ánh mắt Thạch Hầu chợt lóe, lập tức bóp nát một cái pháp bảo ném thẳng vào mặt Chân Tiểu Tiểu.
Thoạt nhìn thứ vừa nổ mạnh, đích xác là chiếc roi phun lửa mà Phòng trưởng lão giới thiệu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194868/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.