Cứu … Cứu mạng oa, ta sai rồi … ta không bao giờ tuỳ tiện … Ai tới cứu ta một lần……
Cổ họng bị người nào đó bóp nghẹt, Xư Lí Thần Quang như người chết đuối, vô cùng bất lực và tuyệt vọng, ánh mắt tan rã, hít thở không thông, dần dần chìm sâu vào bóng đêm vô tận.
“Này! Này! Ngươi làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”
Chỉ thấy Lý Thần Quang đang nhắm mắt ngồi xếp bằng trên mặt đất thình lình thất khiếu đổ máu, rốn ứa máu tươi, bất ngờ ngã ngửa về phía sau, Chân Tiểu Tiểu tức khắc bị dọa hoa dung thất sắc.
Đều là bởi vì ta sao?
Cũng bất chấp cái gì mà phá hay không phá thuật, Chân Tiểu Tiểu bước dài xông lên phía trước, vội vã đá loạn những mai rùa bặc tính bị ngọn lửa bao vây, lúc này mới đỡ thân thể mềm nhũn của Xư Lí Thần Quang lên, liều mạng lắc.
“Đừng chết oa! Ta làm sao lại xui xẻo như thế oa! Nếu như một đệ tử chủ mạch của Cự Thần Tông chết vì ta, ta có thể không khiến Phòng trưởng lão và Luyện Hỏa gia gia thất vọng hay sao?” Chân Tiểu Tiểu gấp đến độ sắp khóc luôn.
Đáng tiếc ý thức của Xư Lí Thần Quang đã phân li quá xa, không nghe được bất kỳ thanh âm nào của nàng.
Ánh mắt Tiểu Chúc Chúc bỗng lạnh, đột nhiên hung hăng ra một quyền đấm vào không khí.
Phanh!
Khoảnh khắc cận kề cái chết, Xư Lí Thần Quang chợt nghe một tiếng nổ lớn vang ầm bên tai. Trước mắt, những ánh nến càng ngày càng gần đó … và bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194860/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.