Một cỗ chiến phong vô hình bốc lên ngùn ngụt từ đất bằng, theo tiếng hét cao của Chân Tiểu Tiểu chọc thủng màn trời!
Đêm dần buông. Thái dương khuất sau ngọn núi phía tây. Thiên địa một mảnh u ám, nhưng chỉ đến lúc này, tu sĩ Phục Hổ Đường dường như mới nhìn thấy tia sáng đầu tiên trong ngày!
Một tia sáng chiếu rọi lòng người!
Trong sáu người cưỡi cá sấu yêu lao tới không một ai còn chỉnh trang ngăn nắp, bố y trên người các nàng hỗn độn, tóc rối như ma, thậm chí có người nắm kiếm trúc trên tay, ngay cả một pháp bảo ra hình ra dạng cũng không có.
Tuy nhiên. ánh mắt kiên định của bọn họ, vết máu loang lổ trên người bọn họ, đều là vinh quang vô thượng, là đạo nghĩa vô thượng!
Cho dù là tu sĩ Ngưng khí đến cứu viện còn anh dũng như thế, đệ tử bản tông của Phục Hổ Đường hổ thẹn không thôi, quyết ý liều mạng!
“Chiến!”
“Giết nhóm ác thú ra ngoài trăm dặm đi!”
Mọi người biểu tình phấn chấn, ý chí chiến đấu trào dâng, huy động vũ khí trong tay.
Các trưởng lão từng cực lực trào phúng và sỉ nhục đoàn người Phi Long Quan đều cúi rạp đầu, đối phương càng là không so đo hiềm khích lúc trước, bọn họ càng cảm thấy mình thật đáng chết.
“Chúng ta cũng lên!” Đại trưởng lão Cự Thần Tông suất lĩnh đội ngũ của mình, bay vào trong chiến vực như một mảnh mây trắng nhu hòa.
Cá sấu yêu quét ngang đàn thú, Thú vương Trúc cơ kỳ, không một con nào là đối thủ của nó, chỉ có Thú hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194819/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.