“Là viện quân của Cự Thần Tông đến!”
Vũ Nhạc Vi vui mừng cười ha hả, nhất thời quên mất mình vừa oán trách phụ thân và tình lang.
“Không … Không phải……” Sắc mặt Vũ Võ chợt xanh mét.
Bởi vì hắn thật sự quá quen thuộc với thú uy này, từ nhỏ hắn đã nghe sư phụ nhắc tới một con tinh thú … Kiếm Xỉ Hổ Tranh!
Ở trận thú triều sáu năm trước, nó từng lộ diện phía xa xa, nhưng có lẽ là khinh thường trà trộn vào trận hỗn chiến của tu sĩ cấp thấp và tinh thú, cho nên chỉ đứng đó một lát, rồi lắc lư đuôi dài xanh nhạt, liếc một ánh mắt bễ nghễ và biến mất giữa núi rừng.
Hôm nay là ngọn gió quỷ nào thổi thế? Nó nó nó … Nó lại tới nữa?
Ngay lúc thú uy của Hổ Tranh tràn ngập không gian, tất cả tinh thú chen chúc phía trước Khoá Sơn Đại Trận của Phục Hổ Đường đồng loạt dừng động tác đâm đầu vào vách kết giới, sự hung ác trong mắt biến thành hiền lành……
Xích Ban nặng nề thở dốc dưới thân Võ Đường chủ, cảm giác được áp lực cực lớn!
Yêu thú trong rừng tự động lui sang hai bên đường, cung nghênh Thú hoàng chân chính đã tới, mấy con Liệt Hổ và Thanh Lang Trúc cơ Hậu kỳ thậm chí nghển cổ rít gào cao vút.
Giữa sóng âm hoan nghênh đợt sau cao hơn đợt trước, một con Hổ Tranh thân hình to lớn, răng như kiếm sắc, cả người tuyết trắng, duy có bốn chân và đuôi dài điểm xuyết lông dài xoã tung màu xanh non, nện bước nhẹ nhàng từ từ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194815/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.