“Chết tiệt! Không biết là tên đáng chết nào lại trùng kích bình cảnh ở bên ngoài địa giới Phục Long Đường ta? Hút sạch sẽ linh khí trong phạm vi trăm dặm xung quanh?” Tiếng rít gào mang theo máu tươi.
Một chữ "xấu" không đủ để hình dung tâm tình hiện tại của Đường chủ Phục Hổ Đường Vũ Võ!
Xem tư thế này, còn không phải linh đấu bình thường, ít nhất là tu sĩ Trúc cơ đột phá vào Khai quang, hơn nữa nội tình cực dày mới có khả năng ảnh hưởng lớn tới hoàn cảnh bốn phía như thế!
Các phái các tông đều xây dựng phía trên linh mạch của dãy núi, mỗi ngày lượng linh khí sản xuất ra trong thiên địa nồng đậm hơn nhiều chủ thành của phàm nhân.
Nhưng tuy là nồng đậm, cũng khó khăn lắm mới đủ cho đệ tử trưởng lão một tông phun nạp một ngày, hiếm khi dư ra.
Vị cường giả tán tu kia chịu pháp tắc của giới tu chân Đông Linh ước thúc, tuyệt không thể đoạt linh phá cảnh ở phụ cận sơn môn của người khác.
Nếu xuất hiện sự việc trộm tài nguyên người khác, tạo căn cơ cho chính mình, chắc chắn sẽ chọc tới cường giả cả một tông, không tiếc dốc toàn bộ lực lượng liên thủ đuổi giết.
Hiện tại, tên đang làm lơ thiết luật, tự tiện phá giai ở phụ cận Phục Hổ Đường kia, thực quá đáng chết!
Chẳng qua giờ phút này mọi người bị thú loạn quấy nhiễu, không ai rảnh phân thân đi quản hắn!
Có điều, hắn điên cuồng đoạt lấy linh khí trong thiên địa như vậy đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình hình chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194813/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.