Họa tinh ra tay!
Bắc Tam Tam rơi lệ đầy mặt, hy vọng một cái tát vang dội của nàng sẽ lập tức khiến đất rung núi chuyển, hồng thủy ngập trời, khiến toàn bộ Phục Hổ Đường chìm sâu ba trượng trong biển nước.
Đáng tiếc, khí thế tuy đủ, ánh mắt tuy bá đạo, nhưng sau khi tát vào không khí, Chân Tiểu Tiểu lại không làm gì cả, cùng Chu Châu đặt mông ngồi xuống mặt đất, nhân tiện móc ra đồ ăn vặt từ trong lòng ngực.
“Tới, Tam Tam, có kẹo.”
Có kẹo nha!
Hai mắt nhóc con toả sáng!
A phi!
Khi nào rồi? Ăn kẹo cái quỷ gì?
Một chưởng đánh rớt viên kẹo Chân Tiểu Tiểu đưa cho, Bắc Tam Tam vô cùng tức giận, bộ ngực nhỏ kịch liệt phập phồng.
Ngươi không phải rất giỏi sao? Mau lấy ra khí thế họa họa Phi Long Quan? Còn không động thủ, Hùng bá bá sẽ bị đánh chết a a a a a!
“Ta đã ra tay.”
Hai mắt Chân Tiểu Tiểu thâm trầm như giếng cổ.
“Lão bá kia hành sự trượng nghĩa, nghĩa bạc vân thiên, cho dù mấy người các ngươi bị đả kích biến thành phế vật, không dám ngoi đầu, thì không cần ai cầu xin, ta cũng ra tay.”
“Chẳng qua, đối phương chính là tông môn có cường giả Khai quang tọa trấn, nếu đối kháng chính diện, một trăm Chân Tiểu Tiểu đi lên, đều là chịu chết.”
“Cho nên, hiện tại ta chỉ có một yêu cầu với các ngươi, đó chính là nghe lời, không ngoan ngoãn, lập tức cút cho lão nương!”
Ánh mắt hung ác của Chân Tiểu Tiểu tức khắc chấn động mọi người.
Đỗ Nhược Phi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194809/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.