“Đỗ Nhược Phi, Đường Lương, hai người các ngươi đi hay không đi?” Chân Tiểu Tiểu ghé mắt, trong mắt sóng ngầm mãnh liệt.
Chỉ có hai người còn đứng vững vàng dưới mặt đất, Đường Lương ngó trái phải, xung quanh im như ve sầu mùa đông, ngay cả Thải Hà tiên tử cũng bị cự thú giáp đen quất đến hộc máu miệng, lập tức ra sức gật đầu như gà mổ thóc, nhào lên ôm chặt chân sau cá sấu yêu.
“Chân sư muội, chốc lát nữa … Có thể quá phận rồi hay không?”
Đỗ Nhược Phi lớn lên ở Phi Long Quan từ nhỏ, tự nhiên cảm tình dành cho từng cảnh từng vật nơi này rất sâu đậm, tuy rằng lòng có hảo cảm với Chân Tiểu Tiểu, nhưng sẽ không bởi vì thế, mà cùng nàng huỷ diệt tông môn!
Lui về phía sau một bước, hoành kiếm trước ngực.
Quân tử có cái nên làm, có việc không nên làm.
Chân Tiểu Tiểu ngưng mắt nhìn biểu tình kiên nghị của Đỗ Nhược Phi, đôi môi mím chặt, đột nhiên lộ ra một nụ cười.
“Vậy ngươi phải khuyên nhủ ta, nói không chừng nể mặt ngươi, ta có thể xuống tay nhẹ chút.”
Lời còn chưa nói xong, hai chân Đỗ Nhược Phi điểm xuống đất, nhẹ nhàng rơi xuống trên lưng Tiểu Thấu Minh, sau đó cẩn thận dừng ở nơi cách Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc hơn năm bước chân.
“Trên tay ta đang thiếu nguyên liệu luyện đan!”
Không biết cố ý hay vô tình, Chân Tiểu Tiểu giương mi mắt, hừ nhẹ một tiếng.
Vốn là không thiếu, ai muốn Thú Linh Thạch chết tiệt kia lại uy hiếp nàng phải luyện ra đan phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194776/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.