Trơ mắt nhìn bóng dáng hai người ôm nhau trên núi, ngực Thải Hà tiên tử phập phồng kịch liệt, phẫn nộ mãnh liệt, cơ hồ sắp bị lửa giận tích tụ trong lòng thiêu cháy!
Nhỏ!
Nàng rõ ràng nhỏ hơn ta rất nhiều! Quả thực là đào gầy so với dưa hấu!
Nhưng mà vô luận nàng cắn môi cắn nát tới mức nào, cũng không dám lỗ mãng lên tiếng, bởi vì trong đầu còn nhớ rõ sư đệ quái nhân đã vô tình tung cước đá bay mình bao nhiêu lần!
“Chân đan sư … quen biết quái nhân?”
“Không đúng không đúng, quái nhân thích Chân sư muội?”
Nhìn nhìn thân ảnh hai người, lại nhìn nhìn Cao Hiên bị phế bỏ một bàn tay, mọi người câm như hến không dám hó hé gì.
Đã tìm được Tiểu Chúc Chúc rồi, vậy cũng không cần vội vã rời khỏi Phi Long Quan nữa, phong thuỷ chỗ này thật tốt, người xấu nhiều, vừa khéo giẫm bẹp một cái tiếp một cái bỏ vào nồi ninh.
“Ta muốn luyện đan, trông lửa giúp ta!”
Ánh mắt chợt lóe, Chân Tiểu Tiểu nhớ tới các loại thủ đoạn đe doạ mình của tu sĩ Phi Long Quan lúc trước, nhớ tới hai tên tà ác bị ghi tạc đế giày, lúm đồng tiền trên má lập tức nhộn nhạo phong tình say lòng người.
Vừa nghe hai chữ luyện đan, Tiểu Chúc Chúc được huấn luyện bài bản nhanh chóng thằng lưng ưỡn ngực, lưu loát nhặt củi nhóm lửa, tuy rằng dáng người đói gầy không ít, nhưng tay nghề không hề giảm sút.
Nam tử kia có dáng người mạnh mẽ, mắt như sao trời, tuấn mỹ như thần tiên, trong lòng Chân Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194773/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.