Đâu chỉ có?
Mà là có rất rất nhiều!
Toàn bộ gia sản của Hoàng Dược lão đều nằm trong túi Phong Tuyết Hành Thuyền của Tiểu Chúc Chúc, pháp bảo đã nổ tung huỷ hoại khi đối chiến với Tả hộ pháp Tà Long Tông không đề cập tới, nhưng những đan dược cơ bản thì chất đống thành núi.
“Có.”
Khách đến cửa mà Chân Tiểu Tiểu cũng không nhiệt tình, vung vẩy một tấm trúc lệnh, nhàn nhạt trả lời: “Bỉ nhân xuất thân từ Thất Diệp đan tông, bản lĩnh khác không có, chẳng qua đan dược cầm máu, trị thương, giải độc, tích cốc, tụ khí thì kỳ thực trong tay còn dư lại mấy cái.”
Vừa nghe mười chữ “cầm máu, trị thương, giải độc, tích cốc, tụ khí”, nam tử đầu đội trúc quan kia lập tức kích động đến hai má đỏ bừng, trái tim đập kinh hoàng.
Đệ tử Phi Long Quan khổ chiến sáu năm với đàn cá sấu không có kết quả, kéo dài hơi tàn tới hôm nay, chớ nói một viên đan dược nguyên vẹn, dù là bã dược cũng không thừa nửa cái.
Chém giết ngày này qua ngày khác, khó tránh khỏi tình huống trúng độc hoặc bị thương, đặc biệt là khi linh khí tiêu hao sạch, còn có nguy cơ mất mạng. Nếu trong tay có được mấy viên đan dược trị thương tụ khí, vậy chẳng khác nào tự dưng lại có thêm mấy đường lui!
“Đan dược của ngươi, bán thế nào? Lấy ra ta nhìn xem!”
Ánh mắt nam tử chuyển tới trên người Chân Tiểu Tiểu, phát hiện tu vi của nàng chỉ mới là Ngưng khí tầng ba, ngay sau đó giọng lớn hơn ba phần.
Tiền?
Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194757/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.