Chương trước
Chương sau
"La Uy đâu?"
Đã quen với sự cung kính của Hồng Loan, Kỷ Thanh Y ngay cả mí mắt cũng không nâng lên.
Hắn là thiên chi kiêu tử, là nhân trung long phượng, nhập môn năm tám tuổi, dùng nửa tháng Ngưng khí, hai mươi ba tuổi đạt tới Ngưng khí tầng mười viên mãn. Hắn vẫn luôn áp chế tu vi chần chừ không Trúc cơ, chỉ vì muốn dựng Nguyệt Vọng Cơ Đài trong cơ thể.
Trúc cơ, Trúc cơ … Danh như ý nghĩa, chính là xây dựng căn cơ cho con đường tu luyện sau này. Vậy nên cơ đài có hoàn mỹ hay không, là vấn đề vô cùng quan trọng với những tu sĩ cả đời theo đuổi giấc mộng chân đạp đỉnh trời.
Ở thời điểm đột phá Trúc cơ, phần lớn trưởng lão trong Thất Diệp Cốc, bao gồm cả Cốc chủ đều dựng nên Tinh Thần Cơ Đài, thành tựu cao nhất chỉ là cảnh giới Khai quang, tuổi thọ kéo dài đến hai trăm bảy mươi, hai trăm tám mươi năm.
Nhưng một khi ngưng kết được Nguyệt Vọng Cơ Đài, đó chắc chắn là thiên tài vạn người không tìm được một, nếu không gặp bất trắc gì trên tiên đồ, ba bốn phần có thể thành công Kết đan!
Phải biết rằng, tu sĩ Kết đan là một sự tồn tại đáng sợ như nào? Tông chủ Thượng Quan Bình của Nhạc Hà Tông, chính là tu sĩ Kết đan.
Một khắc trước còn thấy Kỷ Thanh Y đối nhân xử thế ân cần thân thiết, nhưng trong nháy mắt khi hắn đối diện với Hồng Loan, Chân Tiểu Tiểu đột nhiên cảm thấy có một cỗ uy áp vô hình đập vào mặt.
Mà nam tử áo trắng phiêu phiêu, đạp mây lơ lửng trên không trung lại toả ra hào quang chói mắt, dưới ánh hào quang ấy, tất cả mọi người đều trở nên hèn kém như rơm rác tro bụi!
Nếu không phải hắn có ý đồ xấu xa nên cư xử hoà nhã, thì khoảng cách giữa hai người có thể dùng mây và bùn để miêu tả?
"Không ... không cản được, hắn chạy thoát. Ta cảm thấy hắn cũng không phải Ngưng khí tầng chín tầm thường ... Chắc chắn đã ẩn giấu thực lực. . . "

Hồng Loan chưa nói hết lời, uy áp trong không khí càng thêm ngưng tụ trầm trọng, nàng bị ép tới mức không nâng nổi đầu, lập tức kinh hoảng ngậm chặt miệng.
Nói đến Hồng Loan, đó cũng là một mỹ nhân yêu kiều, có điều nàng ở cạnh Kỷ Thanh Y quá lâu nên dần mất đi cảm giác mới mẻ. Hiện tại, trong mắt Kỷ Thanh Y, nàng chỉ là một thanh đao giết người, nếu lưỡi đao không còn sắc bén, vậy vứt đi là được, không có gì đáng tiếc!
“Ta không quan tâm hắn là Ngưng khí tầng chín hay là tầng mười?” Thanh âm Kỷ Thanh Y lạnh lẽo như băng, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá, nhưng không thể chiếu tới đôi mắt lạnh lùng của hắn.
"Ngươi phải hiểu, Kỷ Thanh Y ta, không bao giờ cần kẻ bất tài!"
Trong Thất Diệp Cốc, ba chữ Kỷ Thanh Y này tượng trưng cho quyền thế và kiêu ngạo!
"Thiếu tông, ta … " Hồng Loan rưng rưng nước mắt, đang muốn giải thích thì mặt đất đột nhiên rung động dữ dội!
“Chuyện gì vậy?” Đồng Chiến kinh ngạc nhìn chằm chằm xuống đất, cảm giác một tai họa khủng khiếp đang nhanh chóng đến gần, nếu không phản ứng kịp thời, chính mình sẽ gặp nguy hiểm mất mạng bất cứ lúc nào.
Sao lại thế này?
Mí mắt Chân Tiểu Tiểu giật giật liên tục.
Còn không phải bởi vì, Kỷ Thanh Y thuận miệng nói ra tên của hắn sao?
"Tu vi dưới Ngưng khí tầng tám, đều quay về ổ ngồi xổm cho ta, thực lực Kỷ Thanh Y rất mạnh, tất cả không được xúc động!"
Nhớ tới Hạc Thần Vũ Phiến có thể biến hoá hai tầng trong tay Kỷ Thanh Y, còn cả Bạch Cốt Phong Vương bị đánh đến suýt chút nữa chết thẳng cẳng, Chân Tiểu Tiểu có chút hối hận đã ngày ngày tẩy não đám yêu thú.

Ngón tay nàng đặt lên Thú Linh Thạch, lệnh cho bầy tinh thú Ngưng khí cấp thấp khắp núi đang rục rịch nôn nóng, phải nhanh chóng thu lại nanh vuốt, ở tại chỗ đợi mệnh.
Oanh!
Nhưng bầy độc trùng dã thú hăng tiết gà này hoàn toàn không nghe lời Chân Tiểu Tiểu!
Cấm chúng nó không được chơi chết đám đệ tử Thất Diệp Cốc thì thôi đi, còn bắt chúng nó buông tha cho Kỷ Thanh Y, tên ác độc dã man nhất nhân gian, tên đáng chết muốn lột da rắn, đào tim nhện, vặt lông sói làm bút sao? Phi! Cửa cũng không có!
Giảng đạo lí cho nhóm yêu thú thì chỉ tốn nước bọt.
Sau một tiếng nổ lớn, mặt đất rạn nứt!
Hơn mười con rắn độc lớn bằng gậy gỗ ngoi lên từ lòng đất, chúng nó há miệng để lộ răng nanh tràn đầy nọc độc, nhảy vọt ra ngoài! Độc Lang giũ sạch bùn đất trên thân, ngửa mặt hú dài kêu gọi các huynh đệ giương nanh múa vuốt nhào lên. Đàn ong khí thế sôi sục, số lượng cao gấp trăm lần đám ong mà Tương Khiêm gặp phải lúc trước …
_NL_
Thần Quang và Tiểu Chúc Chúc dọn băng ghế nhỏ ngồi ngay ngắn, cắn hạt dưa, ăn kẹo que.
Mao Mao lòng dạ hiểm độc tò mò thò ra từ phía sau: "Các ngươi đang làm cái gì nha?"
"Chờ xem Kỷ Thanh Y bị lột quần lót a~" Trong mắt hai người phụt ra ngọn lửa nóng bỏng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.