Việt Hồng Quang đi theo sau Trọng Tử Hưng cũng bước vào mảnh rừng u tối, mục tiêu của nhưng người khác đều là tìm kiếm linh thảo và độc thú, chỉ có một mình hắn nhìn chằm chằm Chân Tiểu Tiểu!
Hiện giờ ngươi trốn không nổi đâu, nha đầu thối, đi chết đi!
Chân Tiểu Tiểu quả thực là khắc tinh của chính mình, lần đầu tiên gặp gỡ nàng cướp đi vinh quang đứng đầu thí luyện của hắn! Lần thứ hai đi cười nhạo nàng, bản thân lại thiếu chút nữa chết trong ổ rắn độc! Không dạy dỗ nàng cẩn thận, hắn thực sự nuốt không trôi được cục tức này!
Đáng tiếc, Việt Hồng Quang vừa mới cầm lấy kiếm gỗ vẫn luôn giấu ở tay áo, thì một luồng sáng đỏ rực rỡ giáng xuống từ trên trời, ngăn cản cái nhìn chòng chọc như sắp ăn tươi nuốt sống Chân Tiểu Tiểu của hắn.
Tầng tầng ánh sáng đột nhiên nổ tung ngay trước mặt, Chân Tiểu Tiểu sững sờ tại chỗ.
Người bước ra từ những tia sáng hỗn loạn, đúng là tên họ Kỷ nào đó.
Gió nhẹ vén lên sợi tóc dài đen như mực của hắn, nắng sớm rải vào mắt hắn những mảnh sáng vụn vặt.
“Vị sư muội này chắc chắn quen thuộc hoàn cảnh nơi đây, không bằng … dẫn đường cho ta, được chứ?” Thanh âm mềm nhẹ như nước, mang theo sự mị hoặc không thể chối từ.
Ở khoảng cách gần như vậy, Kỷ Thanh Y không tin Thuỷ Hoặc Chi Thể của mình còn không có tác dụng.
Thì ra là thế!
Đang nghĩ Kỷ Thanh Y cao ngạo hiếm khi lên sân khấu, hôm nay trúng gió kiểu gì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194669/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.