Chương trước
Chương sau
Khí thế đánh cướp hừng hực bùng lên trên người Chân Tiểu Tiểu, khiến ánh mắt đàn thú sáng rực!
Cướp sạch dược điền?
Qua nhiều năm như vậy, Cổ Nhược Khinh đường đường là Cốc chủ Thất Diệp Cốc cũng không dám vọng tưởng với tới mộng đẹp bực này! Đây là một kho thuốc lớn cỡ nào? Đây là một khoản tiền tài kinh người cỡ nào?
Ai dám can đảm mơ ước nó, quả thực quá lớn gan rồi!
Bất giác, trong lòng nhóm độc thú đã nhận định Chân Tiểu Tiểu là nhân vật nguy hiểm và trâu bò hơn cả Cốc chủ Thất Diệp Cốc.
Ngao ngao ngao ngao!
Vô cùng tán thành quyết định này, Tiểu Chúc Chúc cực kỳ hưng phấn, hai tay khua loạn xạ.
Ngay sau đó hắn bật người chạy như bay quanh dược điền, chỉ nháy mắt, hơn năm trái cây rụng rào rào, cái gì mà Ngân Trân Châu nha, Hương Tai Quả nha. . . Một đám linh dược trân quý xa xỉ nằm lổm nhổm dưới bùn đất.
Ngao ngao ngao ngao!
Bát Nhãn Tri Chu bị Tiểu Chúc Chúc doạ chết kiếp, tiếng rít gào chấn động lồng ngực, không cam lòng yếu thế, vội vã giương chân độc vớt lên một đoá Quỷ Kiểm Vụ Liên to bằng chậu rửa mặt từ trong nước.
Ngươi là tiểu đệ, ta cũng là tiểu đệ, dựa vào cái gì ngươi xông trước đoạt công đầu của ta?
Vì sự yêu quý của chủ tử, vì đan phân của chủ tử, lão tử muốn đoạt sủng hậu cung!
Ở khoảnh khắc nhện hoàng vặt đi bông hoa sen, tất cả Thú vương đều hoảng sợ thét dài!

Ai nha! Đại vương nha! Ngài sao có thể tùy ý ngắt đồ trong vườn? Chẳng lẽ quá kích động, nhất thời quên mất trong cơ thể chúng ta có Tử Cấm truyền thừa đời đời à?
Mọi người còn nhớ rõ đi? Mười năm trước có con rắn nóng nảy, bởi vì nghịch ngợm ăn một quả trám nhỏ chưa chín. . . Tặc tặc, chỗ nó nổ mạnh, hiện tại vẫn là cái hố đấy!
Hắc hắc, chết rồi càng tốt, mọi người đều bình tĩnh nha, bình tĩnh nha, hiện tại lão tử là lão đại mạnh nhất ở đây, các ngươi nhanh nhẹn chút, nhanh nhanh quỳ rạp trên mặt đất hô to Lang gia vạn tuế!
Độc Nhãn Lang Vương duỗi thẳng cổ, nhìn bản mặt bỗng nhiên xanh lét của Tiểu Bát Nhãn thì cực kỳ vui sướng khi người gặp họa.
Bẹp!
Vụ Liên trên chân rơi xuống đất, ánh mắt Bát Nhãn Tri Chu đăm đăm, lập tức trong tám con mắt to lăn ra từng giọt từng giọt nước mắt lớn như nắm tay!
Xong đời xong đời!
Một đời anh minh hủy trong chốc lát! Vừa rồi tuyệt đối là do tâm tranh sủng đập choáng váng đầu óc, sao lại quên mất Tử Cấm chết tiệt này? Còn chưa ngồi bẹp đám ác ôn dám mơ ước trái tim nhỏ của mình thành bánh nhân thịt, mà bây giờ nó đã sắp thành con ma rồi.
Bên tai mọi người vang vọng tiếng Tiểu Bát Nhãn khóc lóc vô cùng ủy khuất và không cam lòng, một hơi thở. . . hai hơi thở. . . mười hơi thở……
Cho đến khi sự đồng cảm trong mắt đám thú biến thành sự không kiên nhẫn, Bát Nhãn Tri Chu vẫn cứ chổng tám chân lên trời, sinh long hoạt hổ lăn lộn trên mặt đất.
Đồ nhát cáy nhà ngươi!
Đầu tiên Chân Tiểu Tiểu cực kỳ khẩn trương, tiếp đó tò mò sao Tử Cấm trong cơ thể Tiểu Bát Nhãn lại thực sự mất hiệu lực.
Ngón tay nàng đặt lên Thú Linh Thạch, một lần nữa đánh giá cả người Tiểu Bát Nhãn.

Sau khi cảm giác ấm áp quen thuộc từ cục đá tràn lên hai mắt, tầm mắt thế nhưng xuyên thấu bề ngoài con nhện, lập tức đi sâu vào máu thịt!
Ánh mắt nhanh chóng đảo một vòng khắp kinh mạch, cuối cùng dừng ở bên phải trái tim.
Lúc này, trong tầm nhìn của Chân Tiểu Tiểu, xuất hiện một chữ “Diệp” được ngưng kết từ ánh sáng xanh ngọc.
Chữ "Diệp" này ẩn chứa hơi thở huyền ảo khó hiểu, rõ ràng có ý muốn nổ nát trái tim con nhện, nhưng quá trình tự bạo đã bị một đoàn khí xám tro trấn áp gắt gao. Hai lực lượng ganh đua, sắc xanh rõ ràng không địch nổi, đang chậm rãi tiêu tan.
Con ngươi Chân Tiểu Tiểu đột nhiên co rụt, nhận ra đoàn khí xám ngăn cản Tử Cấm phát huy tác dụng kia, chính là dược khí của đan dược dẫn trùng – Hương Nhị Đan!
“Sư tổ khai sơn của Thất Diệp Cốc am hiểu trận pháp, Tử Cấm là thứ hắn lưu lại để hàng phục độc thú, mà đan dược ta luyện chế. . . lại có thể khắc chế cỗ lực lượng này, khiến bất kỳ tử cấm gì đều không thể dễ dàng tiêu diệt yêu thú đã bị Thú Linh Thạch thu phục!”
Phát hiện tác dụng kỳ diệu của Hương Nhị Đan, Chân Tiểu Tiểu không khỏi sôi trào nhiệt huyết!
_NL_
Thường Tại mới nhập cung Bát Nhãn Tri Chu, dùng ánh mắt ghen ghét nhìn chằm chằm cái bụng no căng mượt mà của sủng phi Tiểu Chúc Chúc.
Ta sẽ hạ độc hắn!
Ta phải khiến hắn xảy thai!
Ta muốn đoạt sủng hậu cung!
PS: Nếu ủng hộ Chân Tiểu Tiểu nạp toàn bộ yêu thú trong rừng vào hậu cung, ném kim phiếu đê ~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.