Làm gì đấy? Muốn khen sao? Chân Tiểu Tiểu do dự vươn tay xoa nhẹ đỉnh đầu Tiểu Chúc Chúc, quả nhiên tên ngốc vừa lòng thoả ý rầm rì trầm thấp. Vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu rối rắm, lúc đầu chỉ tò mò gương mặt sau khi khỏi vết thương sét đánh của tên ngốc sẽ trông như thế nào, nhưng bây giờ, thậm chí còn không rõ lắm hắn thuộc giống loài gì. Hắn. . . chẳng lẽ là một con yêu thú hình người sao? Ỷ vào có hai nắm đấm mạnh mẽ và răng nanh cá sấu bảo vệ, dù thấp thỏm lo sợ nhưng cuối cùng Chân Tiểu Tiểu vẫn không gặp nguy hiểm trong Bách Trạch. Nửa tháng tiếp đó, hai người thành công tránh được sự truy đuổi của một đám Độc Lang, quần áo rách tả tơi đứng trên một gò đất cao. Giống như vượt qua quãng đường dài hai vạn năm ngàn dặm, trải qua cuộc rèn luyện không phải của loài người, rốt cuộc bọn họ cũng hoàn thành kỳ tích vĩ đại mà tiền nhân không dám tưởng tượng. Dường như thắng lợi ở gần ngay trước mặt họ, bởi hương thuốc ngào ngạt đang bay tới theo từng cơn gió. Chân Tiểu Tiểu thuần thục trèo lên vai Tiểu Chúc Chúc. Từ xa, nàng đã thấy bồng lai tiên cảnh! Đó chính là dược điền Hắc Điền trong truyền thuyết! Linh thảo lâu năm không có người hái, phun ra ánh sáng lấp lánh, kết thành từng đám mây lành ngũ sắc trên bầu trời! Hồ Lô vàng kim lơ lửng khắp cây xanh, quả to chen chúc; nhuỵ hoa Nhân Sâm đỏ rực như lửa; đài hoa thật lớn của Quỷ Kiểm Liên Hoa trôi dập dềnh trên mặt nước; vô số nhánh thảo dược ngang dọc đan xen; Chua Qủa màu bạc rất giống người thật treo giữa tán lá cao cao. Trong sương mù dày đặc, mấy gian nhà tranh cổ xưa mộc mạc như thật như ảo, khiến người khác miên man bất định.
Nhưng xung quanh cảnh đẹp đó, côn trùng bò lít nha lít nhít, đủ loại màu sắc, hình dáng khác nhau, số lượng khổng lồ, vượt xa số độc trùng dã thú nàng gặp trong nửa tháng qua, chỉ nhìn một chút đã khiến da đầu tê dại mũi chân lanh buốt! Chẳng trách nơi này được mệnh danh là cấm địa của sinh mệnh, tu sĩ Thất Diệp Cốc không thể hái dược liệu, nhưng độc vật ở Hắc Điền lại hấp thu dược khí để tu luyện! Có thể tưởng tượng, đối mặt với số lượng độc vật lớn như vậy, cho dù trưởng lão Trúc cơ kỳ tới đây cũng khó toàn mạng chạy trốn. Mục tiêu khủng bố như vậy, Chân Tiểu Tiểu thật sự có thể một chân đạp nát sao? "Không thể lại gần nữa, dù ngươi rất mạnh, cũng không đối phó được nhiều độc trùng như thế." Chân Tiểu Tiểu nhảy xuống từ trên lưng tên ngốc. Những ngày này, nàng thường nghĩ. “Trúc Trung Thạch, ba tấc, màu xanh ngọc có thể dùng, màu vàng thì chất lượng kém. Hai lạng rưỡi bùn trắng, phải dùng nước sông ngâm ba ngày. Hai gốc Tinh Long Thảo, trộn với nửa lượng Bì Trần Phấn, có thể khử mùi tanh. Thổ Thảo Trùng hái lúc nửa đêm, nghiền nát lấy nước, cho vào nấu một canh giờ…” Đã từng luyện chế Thất Phàm Đan, không hiểu sao Chân Tiểu Tiểu lại cảm thấy công thức nấu canh dẫn trùng này. . . chính là một đan phương?! Mặc dù trước đó Chân Tiểu Tiểu bị phạt cả đời không được tiếp xúc với Đan Đạo, nhưng ông nội nó Hoàng mũi to, núi cao hoàng đế xa, chẳng lẽ hắn còn có thể duỗi con mắt vào trong rừng sao?
Ngay cả khi thực sự duỗi tới đây, nàng cũng sẽ móc chết nó! Siết chặt nắm đấm, trong mắt Chân Tiểu Tiểu hừng hực quyết tâm! "Ta muốn luyện đan!" Mở túi tiền thêu chiếc thuyền lớn trong gió tuyết của Tiểu Chúc Chúc, từng nguyên liệu quen thuộc hiện ra trước mắt một lần nữa. Chân Tiểu Tiểu cẩn thận vuốt ve Trúc Trung Thạch, lại lắc lắc bình đựng nghe tiếng Thổ Thảo Trùng giãy giụa bên trong, đáy lòng khó nén sự kích động. Đều là các bảo bối yêu quý của nàng nha! "Đại cha, nhị cha, xin phù hộ cho con luyện thành lò đan này!" Nắm cục đá đen sì trong tay, Chân Tiểu Tiểu thầm cầu nguyện, có thể xưng vương chế bá trong rừng rậm Hắc Điền hay không, thành bại đều phụ thuộc vào lúc này! Mấy trăm năm qua, hiếm người tới gần dược điền Hắc Điền, dã tâm Chân Tiểu Tiểu rất lớn, không những vào được, mà còn muốn hoành hành ngang dọc ở đây! Ngoại trừ sức mạnh của Tiểu Chúc Chúc, đây mới là con át chủ bài lớn nhất giúp nàng có gan xông vào Hắc Điền, cho dù Đại trưởng lão Nguyên Phong hay những người khác của Thất Diệp Cốc, đều đã phạm một sai lầm vô cùng lớn, chính là đánh giá sai thực lực của Chân Tiểu Tiểu. Ngàn vạn thế giới, đan đạo đâu chỉ có ngàn vạn? Có người hành y cứu đời, có người ăn đan dược kéo dài tuổi thọ, cũng có người lấy dược ngự trùng! Dùng tâm ngưng ý, đây chính là đan duyên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]