Xong rồi xong rồi. . .
Nhìn ánh mắt đằng đằng sát khí của Hoàng Dược lão, Chân Tiểu Tiểu cảm thấy lần này Tiểu Chúc Chúc lành ít dữ nhiều, tình huống không ổn.
Xem ra chính mình phải làm tốt một chút, để xem có thể xoa dịu cơn giận của sư phụ hay không?
Chân Tiểu Tiểu hít một hơi thật sâu, tập trung tinh thần vào đan phương trước mặt, trên tờ giấy vàng dày đặc chữ, ghi lại tên bảy loại đan dược, công dụng và cách thức chế tạo.
Viên Thất Phàm Đan đầu tiên màu đỏ, thật ra là Chỉ Huyết Đan cơ bản nhất, thông thường, thầy thuốc ở dân gian cũng giã nát những thảo dược như vậy để cầm máu, mà đan sư đơn giản chỉ cần khống chế sức lửa, nhằm tiếp tục cô đặc dược tính.
"Chân sư muội, có được không?"
“Đương nhiên, người ta chính là Hoả chân linh tám trượng!” Bị cảnh tượng kiểm tra linh căn trước đó của Chân Tiểu Tiểu vả cho sưng mặt, các đệ tử Thất Diệp Cốc đã sợ chết khiếp, không dám. . . nói xấu nàng nữa.
"Đương nhiên không được! Chỉ là đồ nhà quê đê tiện chưa gặp qua việc đời!" Việt Hồng Quang thật vất vả mới bình tĩnh lại sau đả kích lúc trước, hận không thể lập tức nhìn thấy cảnh Chân Tiểu Tiểu bị nổ lò phá đan.
“Khó mà nói được hay không được, dù sao linh căn tốt hay xấu cũng không ảnh hưởng trực tiếp tới ngộ tính với đan đạo.” Một câu của vị nguyên lão Dược Các đâm trúng trọng tâm.
Bỏ xuống đan phương, Chân Tiểu Tiểu cúi đầu, nhìn chăm chú nguyên liệu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194620/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.