Chương trước
Chương sau
Trận thế trắc linh bực này đã nhiều năm không xuất hiện ở Thất Diệp Cốc, chỉ một lần duy nhất vào ba mươi năm trước, khi nhập môn đệ tử chủ mạch Kỷ Thánh Y gọi ra Thuỷ linh tám trượng rưỡi, hơn thành tựu hôm nay của Chân Tiểu Tiểu một bậc.
Ngoài ra, nàng là người có tư chất mạnh nhất Thất Diệp Cốc, ngay cả Thổ linh bảy trượng của Cốc chủ và Thuỷ linh sáu trượng của Đại trưởng lão Nguyên Phong cũng không thể so được!
Mặc dù có một câu nói như thế này.
Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi.*
(*Những cây to cao hơn cả khu rừng luôn phải bị gió mạnh thổi ngã trước. Đó là hình ảnh ẩn dụ để chỉ những người có tài năng hoặc đạo đức xuất chúng, và họ rất dễ bị ghen ghét và đổ lỗi)
Tuy nhiên, nếu cây lớn cao hơn cây khác quá nhiều, nhiều đến mức như núi cao khiến người thường chỉ có thể ngưỡng mộ, thì làn gió ghen tị cũng không có năng lực lay động căn cơ của nó, đành tức giận rồi biến mất không còn tăm tích.
"Ta bội phục, đây mới là đệ tử có đan duyên chân chính."
“Tư chất bực này, mười năm sau nhất định là người xuất chúng, trăm năm sau chắc chắn là trưởng lão của Thất Diệp Cốc.” Hướng dư luận có sự thay đổi lớn.
Thấy hướng gió đổi chiều, Cao Bất Ly không khỏi hô hấp nặng nề.
Ái đồ Tử Hoàn của hắn từng bày ra thuộc tính mộc cao tám trượng khi trắc linh ở Liên Sơn, có thể nói là nhất minh kinh nhân, một tiếng gáy làm thế gian kinh ngạc, nhưng hôm nay thiếu nữ họ Chân này cũng không thua kém.
Nếu sắc độ của Chân linh căn cao hơn mười trượng, thì đó là tu sĩ Thiên linh căn. Một khi xuất hiện, chắc chắn sẽ kinh động tới Nhạc Hà thượng tông, sau đó được các trưởng lão của Nhạc Hà Tông trực tiếp đưa đến cấm địa quan trọng của tiên môn là Đông Điện và Linh Môn, trở thành đệ tử truyền thừa của các Thái thượng tổ.
Vì vậy, những đệ tử có Chân linh căn đạt tới thượng phẩm như Tử Hoàn và Chân Tiểu Tiểu, đã là tư chất cao nhất trong những tông môn cấp ba.
Hơn nữa ở khu vực Nhạc Hà, mỗi tông môn cấp ba chỉ được phép có nhiều nhất là hai đệ tử ở cảnh giới Ngưng khí kỳ tư chất Chân linh căn thượng phẩm, để gánh vác trách nhiệm truyền thừa một tông, nếu phát hiện nhiều hơn, phải đưa tới Nhạc Hà.
Đây là quy tắc cuộc chơi, rồng lượn đỉnh trời, sâu nhỏ bò chỗ trũng.
Hiện tại, tính cả đệ tử chủ mạch, thì Chân Tiểu Tiểu chính là người có Chân linh căn thượng phẩm thứ hai của Thất Diệp Cốc.
Vốn nghĩ đến xem náo nhiệt, không ngờ rằng lại xem cảnh tượng Hoàng mũi to nhặt được bảo bối.

Nghĩ đến điều này, Cao Bất Ly bắt đầu nôn nóng!
Tuy nhiên, trong lúc âm thầm nôn ra máu, một kế độc cũng lặng lẽ hiện lên dưới đáy lòng.
Ánh mắt mọi người chuyển từ ghen tị bài xích sang hâm mộ sùng bái, duy nhấy Cốc chủ Thất Diệp lại có vẻ khiếp sợ.
Hỏa linh căn tám trượng sao? Tiềm lực và thể chất chỉ thua kém đệ tử Kỷ Thanh Y của ta một chút sao?
Không!
Vừa rồi, ở một khoảnh khắc đó, rõ ràng hắn nhìn thấy, trong ánh lửa trên tay Chân Tiểu Tiểu mơ hồ hiện ra hoa văn chiếc vảy nào đó.
Tuy rằng ngọn lửa chập chờn, chiếc vảy chỉ thoáng qua giây lát, nhưng hắn có thể chắc chắn, mình không nhìn nhầm!
Cường đại và hiếm thấy hơn Thiên linh căn, đó là. . .
“Không sai, Thú Lân Chân Hoả” Tử Hoàn cười khổ trong lòng.
Không ai biết rằng, trong những người ở đây, người có ánh mắt sắc bén hơn cả Cốc chủ Thất Diệp Cốc, chính là Tử Hoàn!
Nàng là người chuyển sinh sang kiếp khác.
Kiếp trước là cường tôn tung hoành khắp giới, vì nguyên nhân nào đó mà vẫn lạc, buộc phải phá vỡ thân xác, đưa linh hồn vào luân hồi, sống lại một lần.
Đây là bí mật nàng che giấu sâu nhất, đến nay vẫn chưa một ai biết!
Đời trước, tính tình nàng thanh cao lạnh lùng, ngoại trừ người đạo lữ duy nhất, chưa từng thân cận với ai, cực kỳ cao ngạo. Kiếp này vốn dĩ cũng như thế, không may ở chỗ, trước khi khôi phục trí nhớ, nàng lại quen biết Chân Tiểu Tiểu, hố vương* của Đông Hương.
*Hố vương: trùm, cao thủ hố người, lừa người.

Dưới sự lừa gạt của nàng, tính tình bản thân bắt đầu vặn vẹo. . .
Có thể chắc chắn, ngày sau chính mình sẽ không tin tưởng bất kỳ ai, chỉ có Chân Tiểu Tiểu, đã trở thành sự thuần khiết hiếm có trong ký ức kiếp này.
Không xung đột lợi ích, không hư tình giả ý, hoàn toàn là tình nghĩa cách mạng giữa hai nha đầu thối từng cùng nhau cởi truồng xuống sông mò cá, trèo cây hái đào, phá tổ trộm gà, đào hố nổ tường.
Tuy rằng tiên thuật ảo diệu, muốn cắt đứt những ký ức tuổi thơ này rất dễ dàng, nhưng Tử Hoàn cũng không làm vậy với mình.
Bởi vì kiếp trước tu luyện vô tình đạo.
Cảm giác cô độc giữa thế gian đó. . .
Rất lạnh, rất mệt mỏi.
Một chút ấm áp khó có được lúc này, nàng muốn giữ lại trong lòng. . .
_NL_
Anh anh anh anh. . .
Anh anh anh anh. . .
Giấm Lý Quang Quang và Tiểu Chúc Chúc ôm thành một vòng, run lẩy bẩy.
Hóa ra Hoàn Hoàn là cường giả chuyển kiếp. . . Thật đáng sợ, về sau chúng ta làm sao. . .
"Từ từ, ta vốn là cường giả nha!" Trong mắt tên ngốc chợt lóe lên tia thần quang.
“Từ từ, ta cũng là cường giả, đùi ông nội ta còn rất thô nha!” Mặt Quang Quang đột nhiên lộ ra vẻ tỉnh ngộ.
"Vậy chúng ta sợ cái cọng lông gì ... Chỉ cần Mao lòng dạ hiểm độc không BUG, chúng ta vẫn có thể đi ngang!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.