"Tử Hoàn!" 
Thấy rõ người vừa tới, lập tức hai mắt Chân Tiểu Tiểu trừng to như chuông đồng, nàng liều mạng véo cánh tay, sợ mình đang nằm mơ. 
Trước đó, khi hai người chia tay ở quê nhà, nàng còn khóc đến mắt sưng to như trái đào, chỉ cảm thấy tông môn tiên nhân đối với mình mà nói thật xa vời, không nghĩ tới chưa đến hai tháng, nàng đã gặp lại Tử Hoàn! 
Người cao trên mây, người dưới mặt đất, tình nghĩa gắn bó. 
"Tiểu Tiểu!" 
Băng sơn mỹ nhân chớp mắt, sự kinh ngạc xẹt qua hai gò má, khóe miệng chợt cong lên! 
"Nàng cười!" Đột nhiên nhìn thấy nụ cười thoáng qua, núi băng tan chảy, các đệ tử Thất Diệp Cốc đều đầu váng mắt hoa, say tới mức đứng không vững. 
Nếu như lão đạo áo choàng vàng nhìn thấy biểu tình này của Tử Hoàn lại càng không bình tĩnh, dù sao sau khi thu đồ đệ, đây vẫn là lần đầu tiên Tử Hoàn lộ ra nụ cười! 
Làm sao có thể không cười chứ? 
Trong lòng Tử Hoàn mừng như điên. 
Nhớ năm đó. . . . . 
Gà béo nhà Lý Đại Tráng, Chân Tiểu Tiểu phá ổ gà, nàng gặm thịt gà! 
Tường viện nhà Lưu Tam Mao, Chân Tiểu Tiểu chế thuốc nổ, nàng mang đi chôn! 
Chân gãy của Ngô Kiệt Thao, Chân Tiểu Tiểu đào bẫy, nàng kéo đầu dây thừng! 
Cùng họa tinh Tiểu Tiểu có ranh giới tiên phàm, trong lòng nàng vẫn luôn tiếc nuối, tuyệt đối không ngờ, Chân nha đầu cũng thật sự lợi hại, tự mình mâm mê mò tới tông môn tu tiên. 
Lấy ánh mắt chan chứa đồng tình đánh giá một đám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194609/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.