Dương Cốc Vũ thực ra là một vị Luyện thể sơ cấp, sau này sẽ nổi danh với sức lực dẻo dai, nên tự tin rằng trong những đệ tử thí luyện, chỉ có mình vượt qua người trước, chắn chắn không có khả năng bị kẻ phía sau vượt qua. 
Nhưng hiện tại, xuất hiện trong tầm mắt nàng, lại là một thiếu nữ gầy yếu hơn mình rất nhiều. Nàng ấy chẳng những không đi đường lớn, chuyên chọn đường núi gập ghềnh quanh co, mà còn vừa ăn bánh vừa chạy. . . Dường như hoàn toàn không coi việc thí luyện nhập môn là việc lớn. 
Dương Cốc Vũ vẫn luôn nghiêm túc thí luyện, bị đả kích nghiêm trọng bởi hành vi hời hợt của đối phương. 
Nàng thậm chí cảm thấy nếu rớt lại sau một người như thế, nhất định là một sự sỉ nhục với lí tưởng sống của bản thân. 
Không thể thua nàng! 
Đáy lòng sinh ra một chấp niệm như vậy. 
Dương Cốc Vũ vứt đi ý định giữ thể lực để tranh hạng nhất cùng Việt Hồng Quang, trong tiếng bước chân dồn dập của Chân Tiểu Tiểu, cũng tung chân chạy như điên 
Ơ? 
Vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu ngẩn ra, vốn nghĩ trên đời này chính mình là người duy nhất phải chạy trốn. Bỗng dưng lại thấy một thiếu nữ trạc tuổi đang lao tới từ cách đó không xa! 
Chỉ thấy nàng chau mày, nghiến chặt răng, lấy ra sức ăn sữa mẹ phi nhanh về phía trước. 
Đối diện với ánh mắt đầy nghị lực của thiếu nữ đó, trong lòng Chân Tiểu Tiểu sinh ra một cảm giác thân thiết vô cớ. 
“Này, ngươi cuống cuồng chạy thế, cũng có yêu quái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194600/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.