Ban đêm, giờ hợi chưa tới, Lương Phù Cơ đã vụng trộm lặn xuống cạnh thư phòng, tìm một chỗ có thể thấy toàn bộ động tác bên trong thư phòng.
Nàng có thể rõ ràng thấy Kiếm Vân ca ca đang ngồi trên chiếc ghế đằng sau bàn gỗ, ánh mắt chuyên chú dừng lại trên mặt bàn – nơi có một quyển sách lật dở.
Nàng không biết Lưu Dụ Lan muốn nàng tới nơi này xem cái gì. Nhưng hôm qua biểu tình Kiếm Vân ca ca tức giận mắng nàng vẫn khắc sâu trong đầu, làm cho nàng không dám mạo muội đến gần thư phòng, chỉ dám tránh ở xa vụng nhìn trộm biểu tình hắn bình thản lúc này– đó là biểu tình chưa bao giờ có khi hắn đối mặt nàng.
Nàng không dám chớp mắt nhìn rõ ràng gương mặt nam tính dưới ánh nến, cái trán vừa cao vừa rộng lớn hạ có hai đạo mày kiếm anh tuấn,(S: Trán cao giống Bác Hồ nhà em),bên dưới cái mũi cao thẳng là hai phiến môi mỏng. Nhớ tới hai phiến bạc môi kia từng tàn sát bừa bãi ở trên người chính mình, làm thân thể của nàng không khỏi có chút khô nóng……
Sau đó nàng lại nghĩ tới bờ môi hắn dán lên cánh môi nàng…..
Đột nhiên một trận tiếng bước chân nhỏ vụn truyền đến, đánh thức Lương Phù Cơ đang mơ màng. Nàng định nhãn nhìn lên liền thấy thân ảnh Lưu Dụ Lan từ phía khác đi tới. Tiếp theo nàng thấy Lưu Dụ Lan vui vẻ gõ cửa phòng, chờ Kiều Kiếm Vân đáp lại liền đi vào.
Lưu Dụ Lan đi vào thư phòng, đầu tiên là đứng thẳng ở trước bàn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thieu-si-tam/1526471/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.