Kiều Kiếm Vân đi rồi, Lương Phù Cơ ngây ngốc đứng ở trong phòng, thật lâu không thể hoàn hồn, theo bản năng vỗ nhẹ lên chỗ đau trên cổ tay……
Hắn tại sao lại nghiêm khắc trách cứ nàng như vậy? Còn vô lý cấp cho nàng tội danh này nọ, không cho nàng cơ hội giải thích! Sau còn ra thêm một lần tối hậu thư…… Một góc lo lắng trong lòng thời điểm này mở rộng, một cỗ khổ tâm dâng lên tận cổ không thể nuốt xuống……
Tự ngày bị Kiều Kiếm Vân lôi về Lục Thủy uyển vô lý cảnh cáo, mấy ngày tiếp theo Lương Phù Cơ không gặp lại hắn lần nào. Nàng nghe bọn Tiểu Ngọc, Tiểu Ngân nói, vài ngày gần đây Kiều Kiếm Vân luôn mang Lưu Dụ Lan xuất môn — tuy nói có Diệp Doãn Văn đi cùng, nhưng so với lúc trước hắn cự tuyệt nàng, ý tứ không cần nói cũng biết.
Lương Phù Cơ tự nhốt mình trong Lục Thủy uyển mấy ngày, bắt đầu suy nghĩ sâu xa về đoạn thời gian nàng ở Kiều phủ, nàng làm hết thảy cố gắng, rốt cuộc có bao nhiêu hiệu quả……
Sau đó, nàng thậm chí có một ngày vụng trộm trốn ra khỏi Kiều phủ theo đuôi Kiều Kiếm Vân, tận mắt chứng kiến bọ họ du ngoạn danh lam thắng cảnh trong thành, trên đường phố…cắn răng nhìn Kiều Kiếm Vân như thế nào "chiếu cố" khách quý Lưu Dụ Lan……
Lần đầu tiên trong cuộc đời, nàng cảm nhận được cái gì gọi là ghen tị…… Ngô, tư vị này thật đúng là rất khó chịu a!
"Phù Cơ cô nương, ngươi rốt cuộc có hay không nghe được lời nói của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thieu-si-tam/1526468/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.