Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Yến Hạ không rõ mình trở về Thương Nam Sơn bằng cách nào, trong đầu nàng chỉ toàn là ánh mắt cuối cùng trước khi tan biến của Ma Quân. Đến khi tỉnh táo lại, nàng đã ở trong căn phòng quen thuộc của mình.
Yến Hạ nhốt mình trong phòng suốt ba ngày không ra ngoài nửa bước.
Bầu trời ở Thương Nam Sơn thoáng đãng sáng sủa, Yến Hạ mở cửa sổ, lòng thất vọng nghĩ, người đó biến mất chẳng để lại bất kỳ dấu vết gì, trời đất nhật nguyệt vẫn luân chuyển, Nhân Giới vẫn vậy, không hề có bất cứ sự buồn thương nào trước sự ra đi của hắn.
Không đáng chút nào.
Nhưng nàng chẳng biết phải nói ra chân tướng từ đâu, cũng không có cách nào để nói, tất cả chân tướng đã chôn vùi theo Ma Quân. Dù nàng có không cam lòng đến mức nào thì trên đời này thật sự không còn người tên Minh Khuynh đó nữa.
Mọi chuyện của con người trên thế gian này chẳng còn liên quan gì đến hắn.
Trái tim Yến Hạ đau đớn tột cùng như bị đẩy xuống vực sâu không đáy, khiến nàng trầm luân không thể nào giải thoát.
Mãi đến khi có người gõ cửa phòng.
Người bên ngoài không lên tiếng nhưng Yến Hạ có thể đoán ra là ai. Lúc này nàng chẳng còn tâm trạng nào mà nói chuyện với người khác. Nàng xoay lưng lại với cửa phòng, lắc đầu thấp giọng nói: "Cung Gian, chuyện mấy hôm nay ngươi cứ quyết định đi, ta tạm thời không muốn…"
Nhưng nàng còn chưa nói hết câu cửa phòng đã mở ra, tiếng bước chân đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien/1066261/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.