Chương trước
Chương sau
Thân là tì nữ được tín nhiệm nhất của công tử Phó Nhiên, Linh Nhi cũng rất có địa vị trong Trung Nguyên.
Phó Nhiên là người phong nhã, những tì nữ nhà hắn cũng như thế. Bọn Linh Nhi lúc trước là hoa khôi nổi danh một thời, sau này vì bội phục trước tính cách và phẩm hạnh của công tử mà đến Trường Thiện Trang làm tì nữ bình thường.
Nhưng tì nữ ở Trường Thiện Trang hoàn toàn không giống với những tì nữ bên ngoài kia.
Dù Phó Nhiên là người phong nhã, sở thích rất nhiều, say mê hưởng lạc nhưng lúc nào cũng có nhiều chuyện tìm tới hắn, thế là mỗi ngày ngoài việc đánh đàn ca hát với Phó Nhiên Linh Nhi còn có một nhiệm vụ quan trọng khác đó là thay hắn giải quyết một số việc trong Trung Nguyên, có lúc là đưa thư, có lúc thì làm chân chạy vặt, có lúc thì báo lại tin tức môn phái khác cho Phó Nhiên.
Nhưng nhiệm vụ lần này nàng nhận được không giống trước kia nữa. Lần này Phó Nhiên muốn nàng đi tìm mấy người, mời bọn họ đến Trường Thiện Trang ngắm trăng dịp Trung Thu sắp tới.
Chuyện tìm người đối với Linh Nhi chẳng phải chuyện gì khó khăn, hệ thống tình báo của Trường Thiện Trang phân bố khắp Trung Nguyên, Linh Nhi cũng thường hay lưu ý tung tích của nhiều người giúp Phó Nhiên. Nhưng lần này, sau khi Linh Nhi nhận được nhiệm vụ nàng mới nhận ra muốn tìm những người này thì không đơn giản chút nào.
Danh sách Phó Nhiên đưa cho hơi bị ly kỳ.
Danh sách đầu tiên là một đôi phu thê, tiếng tăm đôi này rất lớn đấy, không ai khác chính là trưởng lão Mộ Sơ Lương của thủ lĩnh tam môn Không Thiền Phái và tông chủ Lăng Quang Tông Vân Khâm.
Đôi này chắc là dễ tìm nhất rồi, Linh Nhi lập tức liên lạc với tình báo bên phía Trường Thiện Trang bảo bọn họ thu thập hành trình gần đây của hai người họ. Mộ Sơ Lương là cao thủ rất đáng tin cậy của Trung Nguyên, ngày nào cũng bận rất nhiều chuyện, muốn tìm hắn chắc là dễ nhất.
Linh Nhi nghĩ chỉ cần tìm được Mộ Sơ Lương thì việc tìm thấy vợ hắn là Vân Khâm không còn khó khăn nữa
Nhưng đến khi nghe hành tung dạo gần đây cả Mộ Sơ Lương, Linh Nhi nhận thấy chuyện này làm gì dễ dàng tới thế.
"Đêm hai hôm trước Mộ Sơ Lương gặp minh chủ Thiên Cương Minh ở Sương Thành, sáng hôm qua hắn lại quay về Không Thiền Phái ở tít phương xa, trưa hôm qua có người thấy hắn nói chuyện với người ta ở Kỳ Thành phía bắc..." Linh Nhi đọc nhẩm hết tình báo vừa gửi tới, mặt khó tin nhìn người bên cạnh: "... Hắn biết bay hả?"
Hạ nhân: "... Nghe nói tông chủ Lăng Quang Tông có một con thần long làm tọa kỵ, có thể ngày đi vạn dặm."
Linh Nhi: "..."
Sợ Linh Nhi không tin, hạ nhân còn nói: "Lợi hại nhất là có một ngày bọn họ từng xuất hiện ở mười mấy địa điểm, đến Thập Châu ở hải ngoại cũng đi tới luôn."
"..."
Linh Nhi cứ tưởng mình phải tìm người, ai dè cuối cùng thành cả đám người Trường Thiện Trang đi tìm một con rồng bay trên trời.
·
Đến cuối cùng, Linh Nhi đành sắp xếp nhân thủ Trường Thiện Trang ở tất cả các thành, dự định khi nào thấy Mộ Sơ Lương và Vân Khâm xuất hiện thì sẽ lập tức chạy ra hét "Phó Nhiên công tử mời hai vị đến Trường Thiện Trang ngắm trăng Trung Thu".
Tuy rằng Phó Nhiên công tử nhã nhặn trầm ổn nghe xong cách của Linh Nhi thì thấy mất mặt đau khổ suốt mấy ngày trởi nhưng nói đi cũng phải nói lại cách này cũng hiệu quả lắm, mấy hôm sau bọn họ đã thuận lợi truyền được tin cho hai người kia.
Bỏ qua chuyện của hai thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi này qua một bên, Linh Nhi cảm thấy đôi thứ hai trong danh sách xem ra dễ kiếm hơn nhiều.
Phó Nhiên chỉ đưa tên hai người này mà không nói thân phận, bọn họ là Sở Khinh Tửu và Tô Tiện.
Dễ tìm là vì Phó Nhiên đã ghi rõ hành tung của họ trên giấy, hiện tại họ đang ở Tứ Phương Thành.
Thế là Linh Nhi dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy tới Tứ Phương Thành, sau đó thuận lợi gặp được thành chủ, hắn đưa nàng đi gặp Tô Tiện và Sở Khinh Tửu.
Vừa đặt chân vào viện, Linh Nhi cảm thấy một bóng trắng gì đó lao thẳng tới chỗ nàng. Sắc mặt nàng khẽ biến, còn chưa phản ứng kịp, bờ vai đã bị ấn xuống, nàng mất thăng bằng ngã nhào xuống đất.
Có con gì đó nhào qua liếm nàng khiến người nàng dính đầy nước miếng.
"..." Linh Nhi im lặng nhìn con hồ ly to bự đang liếm láp mình.
Thành chủ Tứ Phương Thành Thu Đường cười rất vui vẻ, nói: "Tiểu hồ ly vẫn còn hoạt bát ghê."
"..." Linh Nhi cảm thấy con hồ ly này có còn nhỏ tí nào đâu.
Khó khăn lắm mới cứu thoát Linh Nhi khỏi tiểu hồ ly, thành chủ Tứ Phương Thành giải thích: "Con hồ ly này là sủng vật bọn họ nuôi, A Tiện đang ở trong phòng với Tiểu Sở đấy ngươi vào trong xem sao đi, ta không vào đâu."
Linh Nhi gật gật đầu, chỉnh lại y sam rồi khôi phục vẻ mặt như ngày thường, nàng đi qua hành lang đến trước phòng của Sở Khinh Tửu và Tô Tiện, quả nhiên trông thấy hai người bọn họ.
Theo đó... cũng trông thấy đám bươm bướm bảy sắc cầu vồng bay khắp viện.
"Tô Tiện cô nương?" Linh Nhi gọi nữ tử đang ngồi trong phòng.
Nữ tử dung mạo mĩ lệ, đẹp như tranh vẽ, có vẻ đã nghe nói thân phận của Linh Nhi nên nàng mỉm cười gật đầu: "Là ta, Linh Nhi cô nương đến thay Phó Nhiên đúng không?"
"Phải." Linh Nhi mau chóng chuyển lời của công tử nhà mình, Tô Tiện nghe xong bèn đáp: "Ta biết rồi, đêm Trung Thu bọn ta nhất định sẽ đến Trường Thiện Trang."
Xem ra đôi phu thê này bình thường chán so với Vân Khâm và Mộ Sơ Lương rồi, Linh Nhi thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó sực nhớ ra: "À phải rồi, Sở công tử đâu?"
Tô Tiện còn chưa đáp Linh Nhi đã thấy một nam tử bước ra từ gian trong. Người đó có dung mạo đẹp tựa ngọc, đứng bên cạnh Tô Tiện thì chỉ có xứng đôi, nhưng giờ phút này sắc mặt hắn đầy uể oải như cả đêm mất ngủ, hắn vừa ngáp vừa đi qua nói nhỏ gì đó bên tai Tô Tiện giống như không chú ý đến sự tồn tại của Linh Nhi.
Nhưng Linh Nhi lại không thể nào ngó lơ sự tồn tại của hắn, vì bên cạnh hắn có một đàn bươm bướm đang vây quanh.
Khung cảnh thực khiến người ta phải để ý.
Tô Tiện nhận ra sự chú ý của Linh Nhi, nàng cười cười bất lực, giải thích: "Lúc trước vì muốn vào Ma giới tìm ta mà hắn tự biến mình thành hoa đào yêu, dù sau này khi quay về Nhân giới có khôi phục lại thân phận rồi nhưng trên người hắn vẫn còn chút mùi của hoa đào yêu, mỗi mùa xuân tới là dẫn dụ không biết bao nhiêu bươm bướm tới, mà Tứ Phương Thành bốn mùa như xuân, nên là..."
Linh Nhi: "..." Ai nói cho nàng biết chuyện là thế nào đấy, trong lời này bao hàm nhiều thông tin quá, nàng tải không kịp.
· . truyện kiếm hiệp hay
Nói sao thì đôi thứ hai này Linh Nhi cũng truyền tin xong rồi.
Sau khi quay về Trường Thiện Trang Linh Nhi nhận tấm giấy cuối cùng từ tay Phó Nhiên.
Coi xong tờ giấy đó, Linh Nhi đơ người một hồi rồi nhét trả nó lại cho Phó Nhiên.
"... Công tử, người thấy ta đi rồi còn mạng trở về không?"
Phó Nhiên cúi đầu nhìn mấy chữ "Tông chủ Ngũ đạo" và "Quân chủ Ma giới" trên giấy, cười mà không nói.
·
Đêm Trung Thu, đám tì nữ ở Trường Thiện Trang lại được trải nghiệm thế nào gọi là khiếp sợ.
Vốn dĩ nghe theo lời dặn dò của Phó Nhiên bọn họ đã chuẩn bị xong hết yến tiệc nhưng khách mời mãi chưa thấy đâu. Trong lúc các tì nữ đang lo có khi nào họ không tới thì bên ngoài bỗng xuất hiện hai bóng người.
Đám bươm bướm trong Trường Thiện Trang đánh hơi được gì đó, lũ lượt kéo nhau ùa tới chỗ hai người kia.
"... Công tử, Sở công tử và Tô cô nương đến rồi." Linh Nhi mặt đơ như khúc gỗ, gần như hoàn toàn có thể ứng phó mọi tình huống rồi.
Linh Nhi vừa dứt lời, một bóng trắng xoẹt qua bầu trời, hoa lá rơi lả tả tứ tung, trong cơn gió, một con cự long xuất hiện trên không.
Sau đó một nam một nữ bước xuống, hai người này xem ra khá là đoan trang không giống Sở Khinh Tửu vừa lộ diện đã gây náo động đám bươm bướm trong vườn như thế. Điều này khiến Linh Nhi phải ghé mắt nhìn, không nói nhiều, thấy con bạch long kia thôi là đủ biết người đến là ai: "Công tử, Mộ công tử và Vân Khâm cô nương đến rồi ạ."
"Ừ." Phó Nhiên nhấp một ngụm trà. Ngay lúc ấy, khung cảnh bỗng trở nên hỗn loạn, mặt đất rung chuyển, trong đình đài thủy tạ lập tức nổi cuồng phong không biết từ đâu mà tới, ly rượu chén đũa trên bàn tiệc đổ ào ào, rơi một đống dưới đất. Trong cơn cuồng phong, hai bóng người bước ra từ đống đổ nát.
Ma khí âm trầm mà mạnh mẽ ập xuống cả tòa sơn trang.
·
Linh Nhi: "... Công tử à."
"A." Gặp lại bạn bè đã không không gặp, Phó Nhiên rất là vui, tới ngữ khí cũng nhẹ nhàng hơn xưa.
Linh Nhi: "Sau ngày hôm nay sơn trang mình còn không?"
Phó Nhiên: "Chả sao, sơn trang không còn thì mình xây cái khác."
Linh Nhi: "..."
"Tốt nhất là xây đình viện bự hơn nữa."
"..."
Túm lại là Trung Thu đêm nay, bữa tiệc ở Trường Thiện Trang chẳng có liên quan quái gì tới ngắm trăng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.