"Tin tức Ma quân xuất quan có từ khi nào?" Nhờ có trận pháp trợ giúp nên việc trở về Thương Nam Sơn không tốn quá nhiều thời gian. Khi về đến căn phòng ngày thường Yến Hạ dùng để xử lý công việc, Cung Gian hỏi người theo phía sau.
Người đó đáp: "Một khoảng thời gian trước rồi ạ."
"Sao tới bây giờ ngươi mới nói với ta?" Dù Cung Gian không trách tội nhưng vẫn nhỏ giọng oán trách một câu.
Đệ tử nọ hơi khó xử: "Hôm trước tiên sinh đến Thanh Vũ kiếm tông ta mấy lần muốn nói mà chen vào không được."
Thế là tại ta đó à?
Cung Gian sờ sờ mũi, vừa tức vừa buồn cười.
Ngón tay hắn lướt qua đống thư từ mà vị tông chủ Ngũ đạo kia cố tình để lại, cuối cùng hắn đành thở dài thừa nhận vận mệnh của mình, bóc phong thư ra rồi tiếp tục hỏi: "Ai đưa tin tức tới?"
"Là Nam Cung viện chủ trước khi mất tích phái người đưa thư đến, có điều không biết vì sao hơi trễ nải mãi đến mấy ngày gần đây mới nhận được."
Biểu cảm trên mặt Cung Gian đông lại, hắn đang định ngồi vào bàn thì nghe vậy, bước chân bất giác dời đến bên cửa sổ, hắn phe phẩy cây quạt theo thói quen, ánh mắt phóng tới ngọn núi phía xa, bất lực nói: "Lần này e là không ổn rồi."
"Cung tiên sinh?" Đệ tử Ngũ đạo theo sau không hiểu Cung Gian lo lắng chuyện gì.
Cung Gian cũng chẳng kỳ vọng là tên đệ tử này hiểu, hắn đứng yên, lời nói chứa đựng lo âu chưa từng có, lắc đầu: "Ta sợ là sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien/1066239/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.