Bên nhóm Thẩm Ninh không biết tình hình trong cung. Ngày hôm đó, Lý Tử Hiên và Thẩm Ninh ngủ lại trong một khách đi3m nhỏ. Lý Tử Hiên đang nằm trên giường để Tiểu Liên xoa bóp đấm lưng cho hắn thì nghe thấy tiếng gọi cực kỳ hào hứng của Thẩm Ninh bên ngoài gõ cửa, "Tử Hiên, Tử Hiên, ta có chuyện vui muốn nói với đệ."
Lý Tử Hiên cười một tiếng, quay người đứng dậy, không đợi Tiểu Liên kịp phản ứng, hắn đã tự đi giày xong xuôi đi ra mở cửa, "Chuyện gì mà vui thế?" Hắn cong môi cười mời nàng vào phòng.
"Ta nói đệ nghe, Vô Song là một thiên tài!" Thẩm Ninh cầm sổ sách cười híp mắt nói với hắn.
Lý Vô Song là nha hoàn bọn họ mới mua. Nàng vốn tên là Đại Nha. Lúc đó nàng bị người phụ thân là con ma bài bạc mang ra đường rao bán, người mẹ ôm đứa con còn nhỏ ngồi xổm bên cạnh. Bọn họ đang ồn ào chửi bới, nhưng lại không phải là phản đối chuyện người đàn ông bán con gái đi, mà là không muốn tiền bán con gái mang đi trả nợ bài bạc mặc kệ hai mẹ con bọn họ. Thẩm Ninh biết cô bé gầy như que củi kia không thoát khỏi số phận bị bán đi, không còn cách nào nhẫn tâm đứng nhìn, nên nói Lý Tử Hiên bỏ ra ba lượng bạc mua cô bé về.
Sau đó Thẩm Ninh giúp Đại Nha đổi một cái tên mới là Lý Vô Song, qua một lúc tiếp xúc nàng lại phát hiện cô bé hơi có khuynh hướng tự kỷ, rất ít nói, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien-sung-ai/3094085/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.