Tô Ánh Nguyệt có thai rồi. Cũng không lạ, cả tháng nay hắn mỗi ngày hơn 3 lần, đều xịt tinh trùng vào cái âm vật của nàng mà. Dù sao thì Phá Toái cho là như vậy.
Cả sơn trại đều vui mừng. Tạ Thường và Nhị Cẩu càng vui mừng hơn làm Phá Toái thấy ấm áp lắm lắm. Hắn cũng dần cắt giảm chuyện phòng the với Tô Ánh Nguyệt, con cái quan trọng, mỗi ngày chỉ chịch một lần, hơn nữa đều rất nhẹ nhàng. Mà Tô Ánh Nguyệt thì một tháng nay dần quen với cuộc sống nơi trại cướp, nàng cũng phụ Tạ Thường bếp núc, làm mấy món ăn đặc trưng của phương nam rất ngon nên rất nhanh được hoan nghênh bởi cả trại. Tuổi nàng nhỏ hơn Tạ Thường nhiều nên nàng gọi Tạ Thường là chị. Phá Toái cũng khá tuỳ tiện nên không ý kiến về việc xưng hô này.
Một tháng sau khi mang thai.
Dạo này Tô Ánh Nguyệt hay ngồi bên cửa sổ, đôi mắt đẹp nhìn xa xăm về phía núi đồi hùng vĩ của Rừng rậm Ma Thiên. Hai tháng nơi này, khiến nàng nhìn ra chút tổng thể của trại cướp. Cái Trại cướp Kỳ Ba này đúng là có nhiều thứ quái lạ mà nàng không thể hiểu.
Nhưng nàng hiểu được tình cảm vô cùng sâu đậm của ba người Phá Toái, Nhị Cẩu, Tạ Thường. Đó là một mối quan hệ tình thân gia đình vô cùng ấm áp và khăng khít, có thể vượt lên trên hết thảy toan tính vụ lợi của thế gian. Cái cách mà Phá Toái nhìn Tạ Thường đang mang thai, cái cách mà hắn nói về đứa cháu chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien-luc-dia/2201741/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.