Vùng rừng biên giới giữa Thần Long Quốc và Linh Thú Quốc, một đoàn xe ngựa đang cố gắng đi nhanh hết mức. Dù chiếc xe được thiết kế cho di chuyển đường dài thì cũng không thể che dấu được vẻ hoa lệ của nó. Người ngồi trong xe thân phận không tầm thường. Những người hộ tống chiếc xe cũng không tầm thường, chỉ tầm hai mươi người thôi nhưng ai cũng lộ ra ánh mắt sắc bén, là ánh mắt của những kẻ giết người không nhíu mày. Người đàn ông cưỡi ngựa đi đầu càng lộ ra khí thế áp đảo, hắn là Kha Vân, Đỉnh phong Võ giả, thuộc hạ trung thành thân tín của Long tướng quân Long Phi của Thần Long Quốc.
Mùa hè, khí trời phương nam nóng bức cùng với độ ẩm cao làm cho người ta thấy bứt rứt khó chịu trong người vô cùng, đặc biệt là những người đến từ phương bắc như bọn Kha Vân. Không như thuộc hạ, Kha Vân cảm thấy khó chịu vì hắn cảm thấy bất an, vì hắn cảm thấy sẽ có chuyện không may xảy ra. Lúc này đã là xế chiều, mây đen che kín cả bầu trời báo hiệu cơn mưa sắp đổ xuống. Kha Vân nhíu mày. Hắn xuống ngựa, bước tới bên cạnh xe ngựa, cung kính nói:
- Nhị phu nhân, trời sắp mưa to. Ta đề nghị hạ trại nghỉ qua đêm tại đây, sáng mai lại đi tiếp, dù sao Ma Thiên Trấn còn cách khá xa, đi hết đêm cũng chưa chắc tới được.
Trên xe truyền lại một giọng nói ngọt ngào vô cùng, còn kèm theo cả sự mê hoặc như có như không, làm tim của nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien-luc-dia/2201737/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.