Trong Tướng quốc phủ, Nghiêm Tự Thụy đang ẵm cháu khoe quanh một vòng. 
Đôi mắt Phó Hình Giản luôn liếc nhìn Tạ Lưu. 
Phó Hoài Xuyên thở dài: “Chẳng lẽ Tạ nhị tướng quân hôm nay anh khí đặc biệt bức người?” 
“Ngày đó Lý Nhược Phi bồi Kim Chi dạo phố Nạp Phúc nửa ngày, cuối cùng mang một sấp lụa tặng Tạ Lưu, chẳng lẽ ngươi quả thật không biết?” 
“Ta biết, bất quá cần đính chính một chút, sấp lụa kia chính là Kim Chi tặng Tạ Lưu.” 
Phó Hình Giản biểu tình hung ác: “Lý Nhược Phi tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ qua lại với Tạ Lưu, đêm nay chúng ta đều ở Tướng quốc phủ, ta sợ hắn sẽ nhân cơ hội này mà gây rối.” 
“Nhị ca, binh pháp có câu dương đông kích tây. Nếu Lý Nhược Phi muốn gây rối, tặng lễ vật cho Tạ Lưu xác định là ngụy trang, ngươi chằm chằm nhìn Tạ Lưu cũng vô dụng, e rằng hắn đã đi làm chuyện mà hắn muốn rồi.” Nói xong, nụ cười lại có vài phần kiêu ngạo. 
Phó Hình Giản tức giận: “Đây không phải chuyện cười.” 
Lại thấy có người khẽ nói vài câu bên tai Thái tử. Thái tử lập tức đứng dậy, hất đổ cả chén rượu, lập tức vội vã cáo từ Nghiêm tướng quốc. 
Phó Hình Giản nở nụ cười, phá lệ ôn nhu: “Nói vậy Lý Nhược Phi đang gây rối ở phủ Thái tử, như vậy cũng là chuyện tốt.” Một phen giữ chặt Phó Hoài Xuyên đang định đứng dậy: “Ngươi muốn đi phủ Thái tử?” Nụ cười bỗng trở nên lạnh lẽo lại tịch mịch: “Đi cứu hắn?” 
Phó Hoài Xuyên bình tĩnh, nói: “Thái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien-ha/111408/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.