Khác hoàn toàn với những cây cỏ ngoài kia. Những Lam Anh Túc này được trồng gần linh châu nang kia nhất. Tín sứ nhìn thấy linh châu ấy thì khẽ nhíu đầu mày, sau đó ngay lập tức dãn ra, nhanh đến mức chẳng ai để ý nổi.
“Bạch đại nhân, xin mời vào. Đây chính là nơi đã nuôi dưỡng những mặt hàng chất lượng nhất của chúng tôi.” Huân Vân Hề mỉm cười dẫn đường.
A Liên nhìn châu linh cầu được đặt giữa khu vườn, ngay tại trung tâm của tòa nhà này mà khẽ nhíu mày thêm, đoạn, nàng ta cất tiếng hỏi: “Thứ này là từ một nhân ngư?”
Linh châu kia là tim của nhân ngư. Đoán chừng sức mạnh này cũng thật mạnh mẽ, lại tỏa ra băng căn lạnh lẽo, rất bức người. Thế nhưng khi đặt ở tâm Hỏa Thần Điện thì nơi này lại vô cùng dễ chịu, khiến cả Hỏa Thần điện mát mẻ hơn rất nhiều. Thế nhưng, để có thể lấy được tim của nhân ngư còn nguyên vẹn như thế này, bắt buộc phải mổ sống nhân ngư đó ra và moi tim ngay khi nhân ngư đấy vẫn còn sống.
Huân Vân Hề mỉm cười: “Là từ một hoàng tộc nhân ngư. Không biết tiểu thư đây xưng hô thế nào?”
Hồng y nữ tử lãnh đạm đáp lại: “ Tả giáo đầu.”
Bạch tín sứ mỉm cười: “Phu nhân chớ lo lắng. Bản tính của A Liên xưa nay nóng nảy hiếu chiến, lại không có mắt nhìn được tốt lắm. Cho nên có phần hơi thất lễ rồi, mong phu nhân bỏ qua cho.”
Huân Vân Hề gật đầu, nàng nói: “Tả giáo đầu tính tình thẳng thắn lại bộc trực, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366674/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.