Diệp Lạc Hy thở dài nhìn Lý Na Tra đã bị đánh thành đầu heo, đang cùng An Nhiên quỳ trước mặt nàng, trong gian phòng riêng dành cho những người có địa vị cao.
“Tổng thiệt hại hai đứa gây ra là một bốn bàn ngọc cẩm thạch, bốn bộ tách trà làm từ cao ngọc cốt. Hai miếng rèm lụa lớn được dệt từ vải khổng tước. Bốn bàn đại yến có giá lên đến hàng trăm hồng kim tệ. Thậm chí là ngay cả cổng vào cũng bị hai đứa đánh sập ngay tại trận? Còn đánh bị thương cả nhị điện hạ của Bắc Hải Long Vương và tam gia nhà hỏa thần? Thiệt hại thuốc men bên kia để trả cho hết cũng tới hai ngàn bạch kim tệ.” Cùng Kỳ tuy mỉm cười đọc danh sách liệt kê thiệt hại, nhưng rốt cuộc thì gân xanh trên trán hắn vẫn nổi thành hàng.
Hỗn Độn nhíu mày nhìn Na Tra và An Nhiên một lúc. Hai người không rét cũng run cầm cập trước cái thế trận này. Thế nhưng, dường như Na Tra và An Nhiên không có ý hối hận, chỉ có cảm thấy đang khó xử vì không biết phải làm sao để đối diện với trưởng bối.
Diệp Lạc Hy tặc lưỡi nói rằng: “Ta nuôi dạy hai con là vì muốn hai con có thể sống tốt hơn một chút, tương lai cũng có tiền đồ hơn một chút. Kết quả của hai con gây ra, ta thật sự cảm thấy hối hận. Có phải khi đó thay vì dạy hai đứa học võ, ta nên chuyển hướng cho mấy đứa học cầm kỳ thi họa hay không a.”
An Nhiên và Na Tra như hít phải khí lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366659/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.