“Lạc Hy thượng thần, Bính nhi ta có thể an tâm giao lại cho ngài, nhưng riêng để nhi tử ngoan của ta ở bên cạnh xú tiểu tử này thì ta phản đối!” Ngao Quảng thiếu điều dùng đến Long Hống, gào một câu khiến cả Phường Nghiên lâu này bay cả nóc.
Diệp Lạc Hy đỡ trán xoa xoa mi tâm, trong lòng thầm mắng cái vị Thiên Vương họ Lý nào đó một vạn lần, nói: “Thật xin lỗi. Là ta quá sơ xuất, dẫn đến tiểu tử này ngông cuồng ngỗ ngược, đến cả long chủng của ngươi cũng muốn cưới về. Ta nhất định sẽ dạy dỗ tiểu tử này thật tốt, để hắn không ra ngoài gây họa. Còn nữa, nếu như ngài cảm thấy cần thiết, ta có thể đem hắn đi triệt.”
Một câu nói tỉnh bơ này của nàng đã khiến cho bốn vị hảo hán có mặt trong phòng bất giác khép chặt hai chân của mình lại trong vô thức. Bọn họ biết Lạc Hy thượng thần từ khi tại vị đến nay luôn là kẻ giữ lời hứa của mình. Chỉ cần nàng nói được thì tất sẽ làm được, hơn nữa còn làm được rất tốt.
Cho nên, nếu nàng bảo mang tên này đi triệt sản, nhất định sẽ triệt thật đó! Thế nên, cả ba vị hảo hán đều xua tay rằng:
“Khụ! Thật ra cũng không cần thiết như vậy.”Đây là Ngao Quảng. Lão nghĩ lại, dù sao tiểu tử này có xuất thân là Linh Châu Tử. Đừng nhìn bộ dáng tiểu thiếu niên này của hắn, đừng nhìn thực lực hiện tại của hắn mà cho rằng hắn nhiều tuổi. Hắn chẳng qua chỉ mới bốn tuổi rưỡi mà thôi. Đợi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366643/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.