Diệp Lạc Hy ngồi bắt chéo chân trên ghế trong sân, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng một lời thốt ra cũng cảm thấy thật khó khăn.
Đông Phương Viêm, Chung Nhược Đông và Chung Trương Sinh đã xin phép lui về sau nghỉ ngơi. Buổi học vào tối hôm nay, Chung Hương cũng được nghỉ ngơi, không cần phải lên lớp.
A Viên bởi tác dụng của âm thuật vẫn còn ngủ trên giường. Trước mắt nàng chính là Hấp Huyết Xà cùng Lam Hạo đang quỳ ở ngay đó, cả hai đứa đều cúi thấp đầu, kẻ liếc đông người nhìn tây, sống lưng đổ ra mồ hôi lạnh. Khí thế của Diệp Lạc Hy vô cùng bức người, thậm chí không cần nhìn, Lam Hạo cùng Hấp Huyết Xà đều cảm nhận được một lượng sát khí không tên bao quanh nàng.
Diệp Lạc Hy xoa xoa thái dương, nàng nói: “Con, cả ngươi nữa. Cả hai người mau giải thích cho ta nghe xem, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
Cả hai vẫn một mực cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên nhìn nàng.
“Chủ nhân, người nói trước đi. Ta có biết chuyện gì xảy ra đâu mà nói.” Hấp Huyết Xà lẩm bẩm.
Lam Hạo cũng không dám giấu diếm gì. Người trước mặt hắn chính là sư phụ của hắn. Là người mà hắn tôn thờ. Hắn liền hít một hơi, rồi mở miệng nói một lèo từ chuyện hắn lén từ Thiên giới xuống đây mua điểm tâm, đến việc gặp A Viên, rủ thêm cả Chung Trương Sinh chơi trò mà hắn thích nhất. Sau đó, Chung Trương Sinh bị bắt cóc trước, Lam Hạo cùng A Viên bị bắt cóc ngay sau đó, đúng tại đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366582/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.