Tru Tiên Đài tử huyệt của thần tiên, ánh sáng của nó có khả năng giết chết bất cứ ai chẳng may ngã xuống.
Vốn dĩ Tru Tiên Đài là một nơi để dành trị tội những phản thần, những kẻ mang tội lỗi nặng nhất của thiên giới, khiến chúng vĩnh viễn hồn phi phách tán, không thể siêu sinh.
Tru Tiên Đài ngự tại một nơi vô cùng cao, từ trên nhìn xuống không thấy đáy, không khí xung quanh lạnh lẽo đến tận xương tủy. Ánh sáng của nó giống như muôn vàn đạo thiên lôi đánh chết bất cứ ai nhảy xuống, khiến bọn họ chết đau chết đớn, bị cắn nuốt tới tận linh hồn.
Không hề có bộ y phục rách tả tơi rướm máu.
Không hề có một cơ thể không lành lặn, lỗ chỗ vết thương.
Cũng không có xiềng xích giam cầm chính mình.
Nhưng Diệp Lạc Hy lại vận một bộ y phục trắng mỏng tanh, mái tóc dài thường được nàng buộc gọn gàng, nay lại xõa xuống như suối sa, bay phấp phới trong gió lạnh.
Nàng đứng một cách lặng lẽ và trầm ngâm nhìn xuống vực sâu của Tru Tiên Đài. Cảm giác giống như chỉ mới hôm qua, nàng vẫn còn đứng ở đó vậy.
Nữ Oa, tỷ nỡ lòng nào bỏ ta lại mà đi cùng tên vô lại kia như vậy cơ chứ? Thật là tức chết ta mất thôi.
Nàng lặng lẽ nhìn xuống vực sâu hun hút bên dưới Tru Tiên đài.
Lạnh lẽo.
Thật sự nơi này quá mức lạnh lẽo, lạnh đến mức nó ăn sâu vào cốt tủy của nàng. Rốt cuộc thì nàng đã trọng sinh về đến ba năm, tuy nhiên trong ba năm đó, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366557/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.