Tam Lang và Ma Long cũng đã nhìn thấy Bạch Liên tiên tử đó chạy đi đâu. Cho nên liền không đợi cho Diệp Lạc Hy nói hết câu, hai người đã phóng như bay theo Bạch Liên, một cách âm thầm và lặng lẽ hết mức có thể.
Nhìn thấy một bộ dạng chủ tớ đồng tâm hiệp lực thế này, đến ba vị thiên tôn cũng phải trợn mắt. Này là tác phong làm việc của Diệp Lạc Hy sao?
Nhưng nàng còn chưa kịp nói gì thì đã nghe tiếng cảnh cáo của Diệp Liên rằng: Tiêu Nguyệt Dạ đang tới.
Cho nên, nàng nhanh như cắt, vội vàng kéo theo ba vị trưởng bối nào đó, leo lên xà nhà để trốn đi. Đồng thời cũng ẩn đi ý thức của bốn người bọn họ.
“Cháu gái à, đó không phải là tên tra nam phụ tình cháu sao? Để ta….” Linh Bảo Thiên Tôn còn định ra tay ngay lập tức thì Diệp Lạc Hy đã ngăn lại. Nàng nói: “Không! Đừng làm như vậy.”
Nghe nàng nói như vậy, cả ba vị trưởng bối trợn cả mắt. Cháu gái của các ông vẫn còn nặng lòng với tình cũ sao? Hỏng! Thật sự là hỏng hết cả rồi!
“Cháu nói chờ là chờ thế nào? Xú nha đầu, không lẽ cháu không muốn trả thù cho chắt nữ của ta sao?” Linh Bảo Thiên Tôn có chút gấp gáp.
“Không. Ta chỉ thấy lạ thôi. Bạch Liên Tiên tử vừa đến, Ma Tôn cũng đến theo nàng ta. Tuy ta không biết là hai kẻ này có mưu đồ gì với ta nhưng ta có thể khẳng định rằng đó chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì cả. Cho nên, chờ một chút. Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366484/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.