Nàng quay sang nhìn A Tu La tộc trưởng, hỏi ông ta: “Vậy còn ông thì sao?”
“Chúa công, xin tha mạng.” Ông quỳ xuống, dập đầu mà nói rằng: “Tộc ta trên dưới, dù lớn dù nhỏ cũng còn vài vạn mạng người vô tội. Tuy không phải là ta muốn giấu người hay không gia nhập cùng người, mà quả thực là chúng ta từng được một kẻ khác tự xưng là Thiết Long Ma Vương đến và yêu cầu chúng ta hãy quy hàng bọn họ. Ta… ta thật sự là không còn cách nào khác, xin chúa công định đoạt.” Rồi cúi đầu dâng lên cho nàng một lệnh bài.
Diệp Lạc Hy ngạc nhiên. Thiết Long Ma Vương? Tên nào nghe lạ quá thể đáng vậy? Chờ chút đã.
Nàng cầm lên lệnh bài, đưa lên mũi ngửi ngửi vài cái. Mùi này…. Là lá bạc hà sao?!
Trên đời này, người nàng biết thích loại mùi thanh mát này không có nhiều. Nhưng bên cạnh nàng thì có sẵn một người đây. Tuy không biết có phải hay không, nhưng… nàng cũng không dám tin là tên này cũng có thể mò ra chỗ quân binh mà nàng cất giấu này đâu.
“Để ta gọi hắn đến xác nhận lại xem sao.” Nàng nói. Còn đang định truyền tin cho Thao Thiết thì đột nhiên, cả bốn người bọn hắn đều từ trong không gian của Diệp Lạc Hy chạy ra.
“Hy nhi, ta đã nói nàng rồi mà. Sau khi trở về phủ phải ngay lập tức tắm rửa cho ta. Đến cả nước tắm ta cũng đích thân nấu bằng dược cho nàng rồi, vậy mà nàng còn chạy đi đâu thế?” Cùng Kỳ oang oang, hận không thể trói gô Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366471/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.