Hai vạn năm trước.
“Ngọc Tỷ! Chúng ta từ lâu không thù không oán. Hà cớ gì ngươi phải một hai phong ấn ta như vậy?!” Thiên Ngạc gào lên từng tiếng thét đầy giữ tợn và hung hăng. Nó thật sự là vô cùng đáng sợ, giống như, Ngạc Ngư đang phát điên.
“Thiên Ngạc, ta vì thương tình ngươi thân sinh ra đã bị thiên địa ruồng bỏ, hơn nữa ngươi còn là thứ được sinh ra từ vực Hư Vô, ta nghe theo Thiên Mệnh, đến đây thu phục ngươi, trấn áp ngươi, đổi lấy cho thiên hạ này sự thái bình.” Ngọc Tỷ bình thản, phất trần trong tay dường như là một pháp bảo trói chặt Ngạc Ngư trong tư thế khó nhằn.
“Kết giới phong địa trận! Mở!” Ngọc Tỷ niệm chú, ngay lập tức, xung quanh Thiên Ngạc, khiến con vật to lớnm, kỳ dị ấy bị phong ấn ngay bên trong kết giới.
Từ dưới đất dâng lên hàng vạn dây trói xích vàng, quấn lấy đầu, cổ và hàng vạn chi của Thiên Ngạc. Thiên Ngạc cả giận, nhưng đột nhiên, ánh mắt của nó khẽ lóe lên ánh sáng màu hoàng kim. Đoạn, nó hướng Ngọc Tỷ mà rằng:
“Ngọc Tỷ! Ta nói cho ngươi biết! Ta đã sớm nhìn thấy tương lai của các ngươi rồi! Trong tương lai, con gái của ngươi, nữ nhi mà ngươi yêu thương nhất sẽ chính là kẻ….” Thiên Ngạc còn chưa nói hết, đột nhiên, kết giới siết chặt tứ chi của Thiên Ngạc, khiến nó rít lên đầy tức giận. Ngọc Tỷ hướng ánh mắt khinh thường và có phần căm thù hướng Thiên Ngạc: “Nếu như thật sự có một ngày khuê nữ nhà ta sẽ hại đến Thiên Đình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366465/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.