“Tỷ tỷ.”
Là Chu Sa gọi đến Diệp Lạc Hy.
Linh điệp này là Diệp Lạc Hy đã dạy cho Chu Sa học cách khống chế nó. Nàng cần Chu Sa lấy thân phận Ưng Đạt Dạ Xoa thay nàng làm nhiều việc hơn, cho nên việc nàng ấy cần thiết phải có linh điệp bên người, như vậy mới giống với một Ưng Đạt Dạ Xoa chứ. Chỉ khác một điểm mà hiếm ai biết được, linh điệp của Diệp Lạc Hy đã hóa thành màu đỏ tự khi nào, chứ không còn có màu ánh kim như hai mươi vạn năm trước nữa.
Chu Sa gọi đến với nàng, cốt là muốn nói, nàng ấy đã thành công gặp được trưởng tộc A Tu La cùng quân đội năm đó của Diệp Lạc Hy rồi. Nàng ngồi yên vị trên vị trí của mình, lấy một quả nhỏ bỏ vào miệng, thì thầm với linh điệp một câu rồi thả nó bay đi.
“Lạc Hy Thượng thần, ngài truyền tin đi đâu thế?” Dương Tiễn quay sang hỏi nhỏ với nàng.
“Ta bảo Chu Sa làm giúp ta chút chuyện. Ngươi yên tâm, ta không phá hủy buổi lễ quý báu này đâu.” Nàng xua tay, có ý bảo rằng chẳng có gì phải lo cả.
Dương Tiễn giật giật khóe miệng. Với năng lực hiện tại của chúa công, cộng thêm năng lực của mấy vị quân chủ nữa, sợ là nếu chúa công muốn phá, cả Thiên giới có cản cũng cản không nổi đâu. Càng huống hồ, chỉ tính riêng năng lực của đám đồ đệ dưới chân chúa công thôi, cũng đã đủ làm cho một trăm vạn quân thiên giới phải tan tác một phen rồi.
Hắn đưa mắt nhìn về phía mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366454/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.