Cũng sẽ chẳng có gì quan trọng, nếu như hắn không một hai muốn cùng nàng tỷ võ. Nàng thật lòng muốn nói, nếu như nàng không đang diễn một vở kịch giống như bản thân đang bị thương, phế mất kim đan, sợ rằng nàng đã dùng linh lực, một chưởng đánh chết tên này rồi.
Thậm chí, cả ngày hôm nay, Diệp Lạc Hy bận đến đầu tắt mặt tối vì trận duyệt binh của Lâm Túc. Kể quả thì Tiêu Nguyệt Dạ vậy mà trực tiếp ở thao trường nhìn nàng điều binh khiển tướng.
“Tướng quân, sẽ không sao chứ?” Một binh sĩ hỏi nhỏ với nàng.
“Hôm nay Lâm Túc một hai muốn ta duyệt binh. Ta cũng không thể không làm. Có điều để tên đó ở đây, ta thực sự duyệt không nổi.” Nàng xoa xoa thái dương.
“Tướng quân, cái này là chúng ta nói nhỏ với ngài nha. So với cái tên Ma Tôn này suốt ngày đeo bám ngài dai dai dẳng dẳng, triền miên không dứt, ta thà nhìn ngài qua lại với bốn tên vô lại nào đó được Nữ Oa gửi tới Diệp phủ cho ngài hơn.” Một tiểu quân binh khác cười hề hề vỗ vai nàng.
Diệp Lạc Hy mặt khẽ phiếm hồng, cười gượng gạo hai cái, nói: “Khụ! Thật ra đám nam nhân đó của ta… Ừm… Ta định đợi thêm vài năm nữa, biết đâu ta sẽ lấy về làm chính thê cũng được.”
Binh sĩ ai nấy ồ lên khe khẽ nhìn Diệp Lạc Hy. Vốn dĩ từng nghe Diệp Lạc Hy là đồ đệ của Đế Quân, tính tình bạo ngược của nàng so với Đế Quân chỉ có hơn chứ không có kém. Và đúng là như vậy. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366435/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.