Ma Tôn là kẻ như thế nào? Chuyện chung thân đại sự của hắn từ khi nào đã đến phiên một quận chúa không tài không đức, không công không trạng như Thiên Tư Tư đứng ra định đoạt chứ? Cho dù là Thiên Tư Tư có thật sự có thể làm Ma hậu đi chăng nữa, thì cũng phải do đích thân Ma Tôn đứng ra trước đại điện của Thiên giới, trước sự chứng kiến của tất cả chúng nhân ở Cửu Trùng Thiên, như vậy mới được xem là đã thành.
“Ngươi câm miệng! Ngươi có biết là mình đã nói cái gì rồi hay không?!” Thiên Đế cả giận, không hề kiêng kỵ mà lớn tiếng quát Thiên Tư Tư trước đại điện, khiến nàng ta kinh ngạc mà sững sờ, cảm giác như nàng ta không thể tin được vào mắt mình.
Một công chúa sống trong nhung lụa, được hưởng hết tất thảy vinh hoa phú quý của thiên hạ này mà lớn lên, vậy mà lần đầu tiên trong đời, nàng ta không thể chấp nhận được việc bản thân nàng ta đã bị hủy dung, còn bị chính huynh trưởng quát như vậy, khiến nàng ta không cam tâm.
“Ca! Ca quát ta sao? Ca dám quát ta sao? Ca, ca không thương ta nữa ư? Ngày đó, trước khi phụ thần đi rồi, ca đã hứa với người như thế nào? Ca không nhớ chứ gì? Hức! Oa!” Thiên Tư Tư ngồi sụp xuống bật khóc trước đại điện mà gào lên trong oán hận cùng phẫn uất: “Cha, nương! Người mau sống lại mà xem, ca ca thiên vị bênh vực người ngoài, xem ta không ra cái gì cả! Ta đã bị hủy dung rồi! Cha! Nương!”
Rầm!
Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366429/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.