Diệp Lạc Hy biết, Thiên Tư Tư chẳng qua là vì may mắn sinh ra cùng một bụng mẹ với Thiên Đế hiện tại, cho nên mới được phong danh quận chúa. Thật ra, tu luyện của nàng ta chẳng cao bao nhiêu, tính đến bây giờ chắc cũng chỉ mới qua cảnh giới linh vương thôi nhỉ?
Mà tính ra thì, tính từ bé nhất đến lớn nhất, tổng cộng có mười hai cảnh giới tu luyện, mỗi cảnh giới lại có chín cấp. Lần lượt là học đồ, linh sư, đại linh sư, linh tông, linh vương, linh hoàng, linh đế, linh tôn, linh thần, đại linh thần và huyễn vương. Ây ya, tính ra thì, Thiên Tư Tư còn thua xa Tiêu Nguyệt Hoa đến ba cảnh giới bốn cấp. Chênh lệch lớn như vậy, đúng là đáng tiếc, đáng tiếc a.
“Thiên Tư Tư, mặc dù ta biết ở đây là thần tộc. Nhưng ta hỏi ngươi, ngươi là cái thá gì? Ngươi là cái thá gì mà ở phủ của tỷ tỷ lớn tiếng phách lối?” Trước một thân khí thế này của Tiêu Nguyệt Hoa dọa cho Thiên Tư Tư sợ đến ngồi phịch xuống đất, tay chân bủn rủn không thể đứng nổi.
Tiêu Nguyệt Hoa hiện tại đang rất dọa người. Diệp Lạc Hy không nói, Thiên Tư Tư kia liền cho rằng Tiêu Nguyệt Hoa này câm rồi hay sao?
Mỗi một lần Tiêu Nguyệt Hoa tiến tới một bước, Thiên Tư Tư lại sợ hãi lùi lại phía sau, đến mức cả người ả ta mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi đến đồng tử co rút, mồ hôi ướt cả người: “Ngươi là cái thá gì mà đòi đồ nhi của nàng quỳ gối tạ tội với ngươi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366420/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.