Trong khi đó, Diệp Lạc Hy cùng các khế ước của mình đang ngồi lại với nhau, bàn bạc những chuyện quan trọng.
Diệp Lạc Hy ngỏ ý bàn bạc với các linh thú – riêng Kim Sư thì phải dùng đến cầu truyền thanh - về chuyện nàng muốn từ chức ở Cửu Trùng Thiên và trở về Quang Minh đỉnh ở ẩn, liền nhận được sự đồng thuận của tất cả các linh thú của mình. Dù sao, nếu như nàng trở về Quang Minh đỉnh, an an ổn ổn sống ẩn ẩn dật dật, nàng sẽ tránh được rất nhiều, rất nhiều tai mắt của Thiên đế và Ma Tôn, sau này dù nàng có làm gì ở Lục địa này cũng ít bị người ta nhắm đến hơn.
“Chủ nhân, nhưng nếu như Đế Quân không chịu thì sao?” Tam Lang hỏi nàng.
Diệp Lạc Hy gõ gõ nhịp tay trên ghế, hồi lâu sau mới hỏi bọn họ: “Các ngươi có biết vì sao ngọn núi này có tên là Quang Minh đỉnh hay không?”
Ai nấy nhìn nhau, lắc đầu. Dù là người có thâm niên sâu dày như Kim Sư và Viêm Cơ cũng đều thật không biết. Diệp Lạc Hy chỉ tay xuống đất, nói: “Trong lòng của ngọn núi này, đang nuôi dưỡng một thiên cơ. Thiên cơ này sinh ra cùng thời với Tam đại thượng cổ thần quân. Trải qua hàng vạn năm hấp thụ tinh hoa của trời đất mà hình thành, nằm sâu dưới đáy Quang Minh. Cửu Lâu Xà đã cho Kim Sư phá nát nơi này, cốt chỉ để lấy được huyền cơ này để bảo vệ ông ta khỏi Tứ Đại Hung Thú. Đáng lẽ ra ngay khi vừa thức tỉnh, ông ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366349/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.