Diệp Lạc Hy rất tự nhiên bước lại gần, từ tốn ngồi xuống đối diện với Nữ Oa, cười: “Nữ Oa cổ thần, ta đã về rồi. Không biết hôm nay có chuyện gì khiến người phải chạy đến cái phủ nhỏ của ta mà không gọi ta đến chỗ của người hỏi chuyện?” Nữ Oa nhìn nàng, vẻ trách móc cùng đau lòng: “Ta đã nghe Thanh Loan cùng Đào Mộc thần quân báo cáo cho ta về chuyện của hai sư đồ ngươi. Đế Quân đột nhiên thay đổi nhiều như vậy, đáng lẽ ra ngươi phải nên biết vui mừng và nắm lấy cơ hội này chứ? Tại sao ngươi lại khước từ hắn ta?” Diệp Lạc Hy hiểu ý tứ mà Nữ Oa muốn nói, chỉ châm trà, lại đẩy chén trà đến trước mặt Nữ Oa, nàng cười: “Người nói nghe thật kỳ lạ. Cái gì mà nắm lấy cơ hội này chứ? Ta và Đế Quân dù cho có thêm thiên trùng địa cửu nữa cũng chỉ dừng lại ở quan hệ sư – đồ. Với lại, ta cũng sắp có sư nương rồi, sau này sư nương sẽ che chở cho ta trước sư phụ, không phải rất tốt hay sao?” Nữ Oa nhìn Diệp Lạc Hy, ánh mắt khẽ hiện lên tia đau lòng khôn tả, Nữ Oa đưa tay chạm vào gương mặt của Diệp Lạc Hy, nàng nói: “Hy nhi, hà cớ gì ngươi lại ngây thơ như vậy? Rõ ràng Đế Quân đó không đáng mặt làm sư phụ của ngươi, hà cớ gì ngươi lại một lòng súng bái hắn ta? Vốn dĩ là ngươi không nên bị đối xử như thế này.” Diệp Lạc Hy cảm thấy rất bình yên. Cả hai đời, người xem nàng như người thân mà đối đãi, người xem nàng là muội muội luôn là Nữ Oa. Thậm chí rất nhiều lần Nữ Oa muốn ưa nàng đến Đất Thánh, tránh xa Cửu Trùng Thiên đầy thị phi này. Nhưng dường như, điều đó hoàn toàn rất khó khăn. Diệp Lạc Hy áp tay lên bàn tay ấm áp, mềm mại của Nữ Oa đang đặt trên gương mặt nàng, miệng không tự chủ lộ ra nụ cười mãn nguyện. Hành động này của nàng làm Nữ Oa ngạc nhiên ngẩn người nhìn nàng một hồi lâu. “Hy nhi, hôm nay ngươi có chuyện gì vui chăng? Lần đầu tiên ta thấy ngươi cười như vậy.”Nữ Oa khẽ hỏi, đồng thời chủ động ngồi gần Diệp Lạc Hy: “Nói đi, có phải là ngươi đến Ma giới, vô tình tìm được ý trung nhân rồi hay không?” “Tỷ tỷ. Bây giờ chưa phải là lúc thích hợp. Đợi ta lập công, được Thiên Đế ban ân thưởng, khi sư phụ nói chuyện hứa hôn của ta, ta sẽ đem chuyện này nói với tỷ trước.” Nữ Oa nghe ngữ điệu thay đổi trong câu nói của Diệp Lạc Hy, không nhịn được bật cười đầy tự hào cùng vui vẻ: “Con nhóc này, chúng ta quen biết nhau cũng đến bốn trăm năm rồi, bây giờ mới chịu gọi ta một tiếng tỷ tỷ sao? Mà ta hỏi muội nhé, là nam tử nào may mắn lọt vào mắt xanh của muội thế?” Diệp Lạc Hy nghe đến nam tử lọt vào mắt xanh, sắc mặt liền khẽ ửng đỏ, sau đó từ ửng đỏ, nàng chuyển sang nói lắp bắp: “Khụ! Cái đó, thật ra nói người ta lọt vào mắt xanh của ta, chi bằng nói rằng ta lọt vào mắt xanh của người ta thì đúng hơn.” Nữ Oa mở lớn mắt, từ kinh ngạc chuyển sang phấn khích, hỏi nàng: “Là kẻ nào nhắm đến muội thế? Tỷ nhất định phải xem kẻ đó lợi hại như thế nào mới được, bằng không sợ rằng sau này Hy nhi nhà ta ngây ngô như vậy, bị lừa mất ta phải làm sao?” Diệp Lạc Hy cười gượng gạo. Đúng là trong mắt của Nữ Oa, nàng không chỉ là một tiểu muội muội, mà còn là một đứa nhỏ dễ lừa mất a. “Tỷ tỷ, kỳ quá đi à.” Diệp Lạc Hy mặt đã đỏ càng đỏ hơn. “Nói ta nghe đi, đó là kẻ nào thế? Chỉ cần là muội bằng lòng, ta nhất định sẽ làm chủ cho muội.” Chỉ cần muội bằng lòng, ta nhất định sẽ làm chủ cho muội. Ngẫm lại thì trải qua hai đời người, Nữ Oa đã nói câu này với nàng hai lần. Đời trước, nàng nói rằng bản thân muốn gả cho Ma Tôn, giữ ngôi chính thất, xem như đó là phần thưởng công lao của nàng. Tất nhiên, với yêu cầu đó, thiên giới phản đối rất nhiều, thậm chí cả Lâm Túc và Nữ Oa cũng nói nàng hãy suy nghĩ lại thật kỹ trước khi quyết định. Tại nàng đã nói một câu “Cả đời này sẽ chỉ chọn một người, nhất định sẽ không thay lòng đổi dạ.” Cho nên, Nữ Oa đã đứng trước đại điện, giúp nàng làm chủ mối hôn sự ấy. “Tỷ tỷ, thật ra không chỉ có một người theo đuổi ta. Tỷ tỷ, tỷ nói xem, bọn hắn còn nói, nếu như ta không thể chọn ai, cũng tránh cho ta khó xử, bọn hắn nhất định sẽ chịu kiếp đa phu, chấp nhận gả đến Diệp phủ này của muội.” Diệp Lạc Hy hỏi một cách mỡ ờ, cũng không nói rõ được người theo đuổi nàng là ai. “Muội…” Nữ Oa càng nghe càng trợn cả mắt, sau đó chợt hiểu ra: “Có phải là cái tên lạ trong thư lần trước muội nói Kim Sư gửi gấp đến cho ta, muốn ta thay muội ra mặt với Đế Quân, đúng không?” Diệp Lạc Hy không nói gì, dường như là ngầm đồng ý. “Vậy thì đó chính là phúc khí của muội. Tuy ta không biết phải cho muội mặc hỷ phục đội khăn hay là mặc hỷ phục cài trâm, càng không biết là lúc đó có nên cho muội nữ cải nam trang thành thân hay không nhưng muội yên tâm.” Nữ Oa tự hào vỗ vai nàng bộp bộp liên tục: “Chỉ cần bọn họ là thật lòng, dù là Hung Thú, ta cũng đồng ý. Người muội muội của ta muốn thành thân, dù cho có là Đế Quân cũng đừng hòng cản muội.” Diệp Lạc Hy cứng nhắc cười ha ha. Nếu như đó đều là Hung Thú, sợ rằng Đất Thánh của Nữ Oa cũng không thể bảo vệ nổi nàng đâu a. “Vậy, có phải bây giờ bốn tên đó đang ở trong phủ của muội hay không?”Nữ Oa nhìn quanh, định đi tìm bọn họ nhìn mặt một cái. Nhưng Diệp Lạc Hy không để Nữ Oa làm vậy, nàng kéo áo Nữ Oa lại: “Tỷ tỷ, trước đó ta có chuyện muốn hỏi tỷ. Không biết tỷ có thể trả lời cho ta được hay không?” “Muội có gì muốn hỏi sao?”Nữ Oa ngạc nhiên. Diệp Lạc Hy rất hiếm khi tò mò về một thứ gì đó, điều này khiến Nữ Oa vô cùng hiếu kỳ. “Tỷ có thể nói cho ta nghe về Ma Thần Thạch và Ngọc Tỷ cổ thần được không?” Nữ Oa sắc mặt phút chốc biến đổi, nhìn Diệp Lạc Hy đầy thất kinh. Rốt cuộc là vì sao Diệp Lạc Hy lại biết về Ma Thần Thạch và Ngọc Tỷ cổ thần?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]